Lúc Vãn Tri Ý tỉnh lại, trời đã sáng.
Điều đầu tiên sau khi cô mở mắt là đánh giá hoàn cảnh xung quanh. Cách bài trí rất giống ở khách sạn, đầu tủ đầu giường có đặt một ly nước và hai viên thuốc, bên cạnh còn tờ ghi chú là thuốc gì. Vãn Tri Ý ngồi dậy, cầm lấy thuốc uống, sau đó đi vào phòng vệ sinh đánh răng, rửa mặt.
Sửa soạn xong xuôi, cô mở cửa phòng ngủ đi ra, lập tức nhìn thấy một người đang nằm ngủ trên ghế sofa.
Cô cứ tưởng Cố Tây Châu đã bỏ mặc cô ở đây cả đêm, nhưng hóa ra anh vẫn luôn ở đây cùng cô.
Lúc này, người đàn ông nằm trên ghế sofa, chiếc ghế quá nhỏ khiến chân anh phải gác lên tay vịn của ghế, hai tay khoanh trước ngực, trông dáng nằm không được thoải mái cho lắm.
Vãn Tri Ý nhìn hàng lông mày đang nhíu chặt của Cố Tây Châu, bỗng nhớ lại lần đầu tiên nhìn thấy anh.
Lần đầu tiên cô nhìn thấy người đàn ông là trên Thời báo Kinh tế của phóng viên Trịnh Thư Ý. Khi đó, tình cảnh của cô thực sự không tốt, vì để kiếm tiền trả nợ phá sản cô chạy khắp nơi kiếm việc. Biết được mình có ưu thế về ngoại hình, Vãn Tri Ý dấn thân vào con đường làm người mẫu chụp quần áo thời trang, đóng quảng cáo, đóng phim ngắn. Thế nhưng tin tức này rất nhanh đã truyền đến tai Ôn Uyển. Ôn Uyển lập tức dùng thế lực nhà họ Ôn để chèn ép những người thuê cô, ngay cả bộ phim ngắn đã đóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-tay-chau/3644048/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.