Trước câu hỏi đầy ngạc nhiên của Vãn Tri Ý, Thời Niếp Hoan cười híp mắt, vừa lôi vừa kéo cô đẩy vào phòng tắm, vừa nói:
“Đương nhiên là đến đón cậu đi chơi tennis rồi. Cậu đó, lần sau nếu không có chỗ ở có thể nói với tớ, tớ đi thuê phòng với cậu, như thế tớ khỏi phải dậy từ sớm, lại lái xe một vòng đến đón cậu.”
Vãn Tri Ý vừa đứng đánh răng rửa mặt vừa tải thông tin trong đầu.
“Sao cậu biết tớ ở đây?”
“Đương nhiên là ông cậu yêu quý của tớ rồi. Sáng sớm cậu thấy tớ định đi đón cậu, bèn tốt bụng kể cho tớ nghe, thì ra tối qua cậu tớ tình cờ gặp cậu.”
“Ồ!” Vãn Tri Ý đã hiểu, cô hỏi thêm gì nữa, đẩy Thời Niếp Hoan ra ngoài khóa trái cửa lại, sau đó tắm rửa thật sạch sẽ, lại trang điểm nhẹ nhàng rồi thay váy, đội thêm một chiếc mũ lưỡi trai che nắng.
Hai cô gái ăn sáng xong mới di chuyển đến sân chơi tennis. Lúc nhìn thấy chiếc xe đưa đơn khách du lịch của khách sạn chứ không phải ô tô con, Vãn Tri Ý mới biết sân chơi tennis tư nhân ở ngay trên đỉnh núi Phật Đà sát Tĩnh Hiên.
Đi khoảng 10 phút là lên tới đỉnh núi, Thời Niếp Hoan đưa cho nhân viên một tấm thẻ hội viên mạ vàng, sau khi quét mã, nhân viên lễ tân lịch sự hỏi lại:
"Đây là thẻ hội viên của sếp Cố, sao tiểu thư lại có tấm thẻ này?"
"Cố Tây Châu là cậu tôi, tôi dùng thẻ của cậu mình có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-tay-chau/3644038/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.