Núi rừng cây cối rậm rạp, đây là mảnh đất nguyên thủy chưa từngkhai khẩn, cây cối che lấp bầu trời làm cho nơi này vào đêm càng sâu vàđen, đến mức không nhìn thấy được năm ngón tay.
Năm người mang mắt nhìn ban đêm, đi qua cây cối rất nhanh, đi nửa giờ phát hiện phía sau không có truy binh, phía trước không có động tĩnh,Cố Lăng Vi dừng lại, ra lệnh nghỉ ngơi, mở bản đồ ra nhìn, xác định vịtrí cụ thể, Lý Dĩnh nói: "lăng Vi mình thấy nhiệm vụ lần này không phảilà đánh bất người bộ chỉ huy quân xanh, cậu không thấy sao, các cô ấyđều được trang bị tiêu chuẩn của lính đặc công, điều này cho thấy gì?"
"Cho thấy các cô ấy là lính đặc công ngụy trang, quân xanh gì chứ, bộ chỉ huy gì chứ, mẹ nó không thể nào".Hà Hiểu Vân lầm bầm tiếp lời.
Trương Lệ Hồng nói: "Cậu nói các cô ấy có phải lần diễn tập trước nên nhân cơ hội trả đũa chúng ta không?"
Nói xong vỗ vỗ vai cô bé Quảng Đông: "Bé Quảng Đông, lần này em xui rồi, đi theo chúng tôi thật là hỏng".
Bé Quảng Đông cũng nóng nảy, quên mất phải dùng tiếng phổ thông,huyên thuyên một hồi không ai hiểu, Lý Dĩnh bật cười vui vẻ: “ Bé QuảngĐông đất nước chúng ta rộng lớn, em nói giọng Quảng Đông nghe còn khóhơn cả tiếng Anh".
Những người khác lại được trận cười, Cố Lăng Vi đứng lên nói: "Nhưvậy đi, chúng ta đi xuyên qua phòng tuyến phía đông, kệ có phải là bộchỉ huy không, dù sao cũng tới đây rồi, phải bắn đạn ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-quan-doanh/3007560/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.