Sắp chia tay đội trinh sát, tâm tình Cố Lăng Vi rất khó có thểhình dung, tuy thời gian ngắn ngủn không đến một năm, nhưng đội điều tra lại khiến cho cô có cảm giác thân thiết, không hề giống với khi ởtrường quân đội, nơi này có các chiến hữu cùng nhau cố gắng, có độitrưởng dốc lòng thao luyện.Vu đội trưởng, cô Lưu, ra khỏi trường đến đội điều tra, Cố Lăng Vi biết rõ, các chị đều cho cô rất nhiều cơ hội và sự quan tâm, cô có ngày hôm nay cũng là nhờ đó.Đội trưởng Vu luôn lạnhlùng nghiêm khắc nay cũng có vẻ thân thiết nhìn cô Hà Hiểu Vân, vàTrương Lệ Hồng, anh mắt có những ý nghĩa phức tạp mà sâu xa, có tự hào,cũng có tiếc nuối không nói được.
Về Hà Hiểu Vân, Cố Lăng Vi bắt đầu bội phục ba cô ấy, là một quânnhân, là một người cha, ông cực kì đáng kính nể, cho dù biết con gáimình vào nơi nguy hiểm, nhưng vẫn dứt khoát tôn trọng ý kiến của cô, còn hỗ trợ thuyết phục mẹ, tuy mất hơn 10 ngày nhưng cuối cùng Hà Hiểu Vâncũng có thể cùng các cô đi tập huấn.Kết quả này thực ngoài sự mong đợicủa Cố Lăng Vi và Trương Lệ Hồng, nhưng cũng hết sức vui sướng, dù saoba người cùng nhau đi tới bước đường này, trải qua những thăng trầm, tôi luyện, qua bao gió lửa, các cô muốn cùng nắm tay nhau bước đi, vượt qua đỉnh núi, đi thi tài cùng các nữ binh khác nhau giữa trời cao biểnrộng.
Nhóm chiến hữu hâm mộ nhiều, nhưng cũng có phần ảm đạm, hơn nữa bantăng cường đi một lúc những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-quan-doanh/3007542/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.