Bốn người đánh xong mười tám lỗ cũng là giữa trưa, Cố Lăng Vicho tới bây giờ không chưa từng cảm giác được đến 12h lại có thể lâu như thế, Nghiêm Thuận Thuận cười cô, sống mà không biết hưởng, còn chỉ chomột số quy tắc cơ bản và kĩ xảo chơi với quả cầu nhỏ màu trắng đó nữa,Cố Lăng Vi vẫn không tăng thêm được tí hứng thú nào, không rõ cái quảcầu màu trắng này cứ phải đánh tới đánh lui làm cái gì nữa, thế mà mấyngười đàn ông lại hứng chí bừng bừng, nhất là Diệp Bành Đào.
Ánh mặt trời chiếu xuống, anh cười rất thoải mái, thế nhưng lại khiến Cố Lăng Vi thất thần trong phút chốc, chợt nhớ đến lần đầu tiên nhìnthấy Diệp Bành Đào, lúc đó anh và ánh mặt trời dường như hòa làm một,sáng rực rỡ và mạnh mẽ, cô khẽ đứng lên, ánh mắt đảo qua Chu Tử Phongđang vung gậy, không khỏi nhếch miệng.
Golf là một môn vận động tam nhã, nhưng cũng không hề kém phô trương, trừ bốn người đàn ông đang ở ngoài thì còn có bốn cô em xinh đẹp cầmbanh nữa, nhắm mắt theo đuôi, Cố Lăng Vi liên tưởng đến thời cổ đại lúcnào bên người cũng có nha hoàn, không nói nên lời.
Cơm trưa ăn ở hội quán, món ăn Quảng Đông thanh đạm lại tươi ngon,nhạt nhòa mà lại đẹp mắt, quả là tuyệt, sau khi ăn xong Cố Lăng Vi cùngdì út được dẫn đến phòng khách nghỉ ngơi, mấy người đàn ông thì đi quánbar trong hội quán uống rượu trò chuyện tiếp.Phòng khách thoải mái lạirất cách điệu, vào phòng, Nghiêm Thuận Thuận nằm úp sấp trên giường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-quan-doanh/3007481/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.