Ngọn đèn đường vàng vọt tà tà chiếu rọi, vẻ mặt Diệp Bành Đàorất lạ, luôn luôn trêu tức người khác thì giờ lại rất quật cường, yêusao mà không khổ sở được chứ, sợ mất đi, dù có bá đạo đến đâu cũng không thể không có cảm xúc đó, nhiều loại tình cảm đan xen lẫn nhau, thế màđã lay động tận đáy lòng Cố Lăng Vi.
Cô đột nhiên cảm thấy Diệp Bành Đào thật sự không kiên cường gì đâu,thậm chí so với người ta còn yếu ớt hoen, ánh mắt sắc bén như vậy nhưngtrong lòng Cố Lăng Vi, cô thậm chí cảm giác được, tảng băng cứng tronglòng mình đang từ từ hòa tan, không chớp mắt nhìn sững Diệp Bành Đào,những đường cong trên khuôn mặt dần trở nên mềm mại.
Diệp Bành Đào bỗng mừng như điên, một tay chống bức tường phía sau Cố Lăng Vi, một tay ôm lấy thắt lưng cô, kéo cô sát lại mình, cúi đầu hôn, Cố Lăng Vi theo bản năng nhắm mắt lại, cảm thụ bờ môi lạnh lẽo trên môi mình, mang hương rượu nhàn nhạt, trằn trọc mà sâu sắc, đầu lưỡi mở hàmra, tìm kiếm những bí ẩn bất ngờ chưa từng ai biết đến.
Diệp Bành Đào điên cuồng hôn cô, hai người quấn quít không tách ra được.
Hỗn loạn, tất cả đều hỗn loạn hết thảy, đến khi Diệp Bành Đào mỹ mãnbuông Cố Lăng Vi ra, rồi ôm cô vào ngực, Cố Lăng Vi quả thực hận khôngthể tự đánh mình vài cái, đang định nói rõ ràng, thế mà lần này, chẳngnhững không hiểu được mà trong đầu mình lại càng loạn hơn, nhưng nếuthành thực mà nói, sâu trong lòng cô lại nảy sinh một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-quan-doanh/138854/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.