Vốn ban đầu Diệp Bành Đào cũng không muốn thử tài với Cố Lăng Vi đâu, cô bé này tuy các kĩ năng quân sự xuất sắc thật đấy nhưng mà anhtừ nhỏ tới lớn suốt ngày chỉ biết kéo bè kéo lũ đánh nhau, chắc chắnkhông phải chỉ trên cô một bậc.Hơn nữa lúc nhỏ anh còn được ba mình dạycôn bổng quyền, dù là công kích hay đánh trả Diệp Bành Đào cũng mạnh hơn người bình thường rất nhiều rồi, đã xuống tay thì chỉ có nước không thể sống, vài lần cũng nhờ lão gia nhà anh ra mặt, nếu không chừng chắc giờ anh cũng được đưa đi quản giáo rồi.
Hơn nữa Trịnh Viễn với anh phối hợp lại rất ăn ý với nhau, một ngườibằng mười người, chiến tích huy hoàng nhất là dạo đó hai người đấu lạivới mười người, tuy cũng da thâm tím mặt sưng phù đấy nhưng đối phươnglại thảm hại cực kì, có vẻ còn không thể đứng lên được.Tất nhiên DiệpBành Đào đâu thể xuống tay độc ác với Cố Lăng Vi như thế, ngay lúc nhìnđầu quyền cô đánh tới, theo bản năng anh vội nghiêng người, khóe miệngCố Lăng Vi nhếch lên cười nham hiểm, nâng khuỷu tay lên đánh tiếp mộtquyền nữa vào vai Diệp Bành Đào, chân trái cũng đồng thời hung hăng đámột cước vào chỗ hiểm.
Động tác phản ứng không kịp, Diệp Bành Đào xử lí không được, thân thể ngã về phía sau rồi té lăn trên đất, Cố Lăng Vi buông anh ra, không hềkhách khí, nói:
“Thật có lỗi a học trưởng.”
Diệp Bành Đào thoáng kinh ngạc, thế mới biết cô bé kia thực lực cũngkhông kém mình là bao, các bài đánh mà họ được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-quan-doanh/138844/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.