Sau nhiều lần dùng chiêu trò dụ dỗ và lừa gạt, Vân đã khiến cho rất nhiều những cô gái ngây thơ dính bẫy và tin lời chị ta. Để rồi lúc biết chuyện thì mọi việc đã đi quá xa rồi, không còn cách nào tháo gỡ được nữa. Trong đó, có cả em gái của Vân là Mùa! Tình máu mủ cô ta còn nỡ xuống tay thì thử hỏi trên đời này còn đạo lý gì với con người bất nhân bất nghĩa ấy nữa?
Vân luôn tạp cho mình một vỏ bọc hào nhoáng và lịch sự, đấy chính là điểm mấu chốt để chị ta có thể dễ dàng câu dụ con mồi. Tiền nhiều, nhìn trẻ trung hấp dẫn làm cho bao cô gái quê phải ghen tị và thèm khát, từ đấy tin lời chị ta răm rắp mà đi theo. Vân không sống ở một nơi nào cố định hết cả, có lẽ cũng là do tính chất công việc, hơn nữa thay đổi địa điểm liên tục để đánh lạc hướng công an và người thân của các cô gái bị mua chuộc. Cô ta lừa gạt chuyên nghiệp nên việc này tính toán khá kỹ lưỡng, luôn lo sẵn đường lui cho bản thân mình.
Nếu năm xưa, bố Mùa có tìm lên Lạng Sơn thì chưa chắc đã gặp được Vân, bởi cô ta không ở cố định một nơi nào. Mỗi lần gọi điện về quê, Vân chỉ nói dối ra một địa điểm nào đó để bố tin tưởng, vì cô nghĩ ông già rồi, không tự nhiên mà lên tìm cô. Mỗi lần người được vận chuyển qua biên giới, trừ đầu trừ đuôi đi rồi thì Vân cũng bỏ túi được kha khá.
Không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-ngay-xuan/16999/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.