Trên đường mưa lớn ào ào, là cơn mưa rào đầu tiên sau nắng gắt cuối thu.
Nhiệt độ cuối cùng cũng đã giảm không ít, người đi đường qua lại đều mặc quần áo đã chuẩn bị sẵn trong tủ quần áo từ sớm.
Khâu Quỳ đứng ở cửa ra vào nhà hàng, giũ cây dù trong tay.
Cô do dự trong chốc lát, mới đẩy cửa đi vào.
Thật ra lúc cô đang chờ đèn giao thông trên vỉa hè, đã đứng ở đường đối diện chỗ ấy, cách nhà hàng thủy tinh trong suốt, cách cơn mưa to trên trời rơi xuống, thấy Đoạn Thư Ngật ngồi ở vị trí kia bên cửa sổ.
Và Đoạn Thư Ngật cũng thật xa đã nhìn thấy Khâu Quỳ che dù đi về phía này.
Anh xuyên qua thủy tinh, nở nụ cười với cô.
Khâu Quỳ được nhân viên phục vụ dẫn đi về phía vị trí bên cạnh cửa sổ ấy, cô đi theo sau nhân viên phục vụ sửa soạn lại chính mình một chút.
Dù sao có thể lần gặp gỡ này là lần thứ hai đếm ngược với Đoạn Thư Ngật, cô không muốn để lại ấn tượng quá kém cho anh.
Người đàn ông trên chỗ ngồi gần như không bị ảnh hưởng bởi trận mưa lớn này.
Âu phục của anh sạch sẽ ngay cả một tí bụi bặm cũng không có.
“Công việc hiện tại bận rộn không?”
Đợi sau khi Khâu Quỳ ngồi xuống, Đoạn Thư Ngật cất lời.
Giọng của anh vẫn dịu dàng như cũ, chững chạc, kiên định hơn rất nhiều so với hơi thở của thiếu niên ngày trước.
Khâu Quỳ nhận lấy nước chanh nhân viên phục vụ đưa tới, thấm đôi môi hơi có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-mua-he/221124/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.