Đồ phụ nữ lẳng lơ, dâm đãng.
- Khốn khiếp! Rốt cuộc thì cô đã lên giường với bao nhiêu thằng đàn ông rồi hả? Cô thèm khát bọn họ lắm sao?
- Thứ đàn bà dơ bẩn.
Phong Bác Thần gương mặt tức giận tay bóp chặt cổ Tạ Vô Song. Mặc kệ ban nãy cô có van xin đến mấy thì hắn vẫn không muốn nghe lời giải thích. Đối với hắn, Tạ Vô Song cô đây không đáng tin tưởng.
- Anh, anh giết tôi đi. Tôi chết, coi như đền mạng cho em gái anh. Không phải anh hận tôi lắm à Bác Thần? Để tôi đoán xem, anh là không nỡ ra tay giết người mình yêu đứng chứ? Ha, quả thật anh yêu tôi.
Tạ Vô Song cười châm biếm.
Đôi mắt cô tràn đầy tuyệt vọng, có đau khổ, có bi thương và có thất vọng. Tạ Vô Song cảm nhận rất rõ bản thân đang hoảng sợ nhưng cô chẳng biết mình sợ điều gì nữa. Sợ hắn bóp chết cô ư? Không phải. Tạ Vô Song toàn thân không ngừng run rẩy, trái tim cô từ lâu đã lạnh ngắt vì quá chịu nhiều sát thương. Cô ước gì mình được chết đi, để không còn phải nhìn thấy sắc mặt Phong Bác Thần.
- Yêu cô? Nực cười.
Hắn buông lỏng tay khỏi cổ cô.
Phải, hắn từng yêu sâu đậm người con gái tên Tạ Vô Song kia. Yêu đến mức nguyện đánh đổi tất cả vì cô. Yêu đến mức nguyện hy sinh sinh mạng để cứu cô thoát chết khỏi đám cháy năm đó. Yêu đến mức hắn quên luôn bản thân cũng tồn tại. Vậy mà, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-hon-nhan/2661756/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.