Em về nước khi nào, sao không báo cho anh biết? Anh nhớ em còn tận một năm nữa mới tốt nghiệp. Em định bỏ học?
Phía sau vườn hoa hồng, Phong Bác Thần sắc mặt không vui hỏi Phỉ Y. Cô ta không phải là nhân tình của hắn, mà là em gái họ. Hắn không có bao nuôi người phụ nữ khác bên ngoài như Tạ Vô Song nghĩ. Phỉ Y nắm lấy bàn tay hắn xoa xoa.
- Thì em nhớ anh mà, ở bên đó một mình em cơ đơn lắm. Em biết anh lo cho tương lai của em nhưng em không thể để anh...
- Cô ấy là vợ anh, là người anh muốn cưới.
- Cô ta không hề yêu anh. Cuộc hôn nhân này, sẽ không bền lâu được đâu. Anh đừng tự làm khổ bản thân mình nữa.
Phong Bác Thần rút lại tay.
Hắn không muốn bất cứ ai hiểu lầm về mối quan hệ giữa hắn và Phỉ Y, nhất là Tạ Vô Song. Hắn cũng thừa biết mục đích Phỉ Y quyết định về nước là gì. Cô em gái họ kia muốn tìm cách chia rẽ hắn và Tạ Vô Song. Phong Bác Thần nhất định không để chuyện đó xảy ra. Tạ Vô Song, cuộc đời cô đừng mơ tưởng rời xa hắn.
- Đây là cuộc sống của anh, em không có quyền phát biểu ý kiến. Anh cũng cảnh cáo em trước Phỉ Y, đừng gây chuyện.
- Anh thấy rồi đó, chị ta đánh em sưng cả mặt đây này. Anh không xót cho em à?
- Anh thấy.
Phong Bác Thần hiểu rõ con người Tạ Vô Song. Nếu không ai đụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-hon-nhan/2661752/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.