Này, mày làm nhẹ chút coi.
Phong Bác Thần nhăn mặt nhìn Âu Dương Dị đang xử lí vết thương. Tạ Vô Song đứng bên cạnh thấy vậy cũng sốt ruột theo. May mắn viên đạn không ăn sâu da thịt hắn, nếu không thì quá trình lấy nó ra lại khó khăn hơn nữa.
Âu Dương Dị gắp được viên đạn, sau đó băng bó vết thương ở vai giúp Phong Bác Thần. Quá trình làm việc rất nhanh gọn và khóe léo, không mất quá nhiều thời gian. Tạ Vô Song giây phút này mới thấy nhẹ nhõm cả người.
- Giờ muốn nằm viện ít hôm hay về nhà nghỉ ngơi? Bởi vì vết thương không nghiêm trọng.
Âu Dương Dị khoanh tay hỏi.
- Bác sĩ mà dùng cái giọng điệu thiên hạ đấy để nói chuyện với bệnh nhân à? Có tin tao kiện nguyên cái bệnh viện của mày không?
Phong Bác Thần vênh mặt kiêu ngạo trả lời.
- Người ta chỉ hỏi thế thôi, anh không cần phải căng. Bác sĩ Âu, hay là cứ cho anh ấy nhập viện vài hôm đi, tiện theo dõi tình hình.
Tạ Vô Song véo mạnh lỗ tai hắn, quay mặt sang cười hiền hậu nhìn Âu Dương Dị.
- Được.
Anh gật đầu.
Paula Vega tình cờ biết tin Phong Bác Thần trúng đạn, bà vô cùng lo lắng đi nhanh đến phòng bệnh theo sự chỉ dẫn y tá. Tới nơi, bà thấy cháu trai mình đang ngồi trên giường cười đùa giỡn với Tạ Vô Song và Âu Dương Dị. Paula đứng bên ngoài mép cửa, nét mặt dịu xuống. Bà đưa tay sờ nhẹ vết thương ngay trán, chắc ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-hon-nhan/2661691/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.