Một ngày đẹp trời của tháng 11 Nhiếp Vân Hạo đến tìm gặp cô.
"Thời gian qua anh đã xem tin tức. Hai người sắp kết hôn rồi sao?"
Thực ra trong lòng anh rất khó chịu khi thấy cô thuộc về ai khác. Nhưng hiện tại anh chỉ có thể chúc phúc cho cô.
Thịnh Hi im lặng vài giây, sau đó chậm rãi mở miệng.
"Phải, em sẽ kết hôn với Viễn Tước vào lễ giáng sinh."
Cô lại nhìn anh, chân thành nói.
"Vân Hạo, một ngày nào đó anh sẽ gặp được người con gái yêu mình và anh cũng yêu cô ấy. Đó mới là hạnh phúc. Còn em không phải là hạnh phúc của anh đâu."
Nhiếp Vân Hạo cười khổ. Một lúc sau anh mới mở miệng nói.
"Anh hiểu rồi. Chúc em hạnh phúc Thịnh Hi."
"Cám ơn anh."
Cô rất mong anh cũng sẽ tìm thấy hạnh phúc của mình giống như cô.
*************
Trước hôn lễ một tuần, Cố Tịnh Miên đã cố ý bắt cóc cô qua nhà mình. Bắt Thịnh Hi phải ở đây cho đến ngày sang Paris làm lễ cưới. Cô nàng có quan niệm rằng trước lễ cưới mà quấn lấy nhau quá nhiều thì đêm tân hôn sẽ không còn ngọt ngào nữa.
"Người ta nói tiểu biệt thắng tân hôn, xa nhau một chút thì tình mới càng thêm đậm đà."
Cố Tịnh Miên đưa ra quan điểm của mình cực kỳ nghiêm túc.
Thịnh Hi mới buồn cười nói.
"Bạn hiền à, xa nhau bao nhiêu thì xa, cả ngày tổ chức đám cưới chuẩn bị bao nhiêu thứ, còn phải tiếp bao nhiêu khách mệt muốn chết, đêm tân hôn cũng không ngọt ngào nổi đâu."
Nhưng Tịnh Miên rất cương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-hoang-duong/1347941/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.