Chương trước
Chương sau
Ta phẫn a.Con mẹ nó người ta xuyên không được làm hoàng hậu,tiểu thư,vương phi,k thì cũng là sát thủ lãnh huyết vô tình,còn ta thì sao?thành 1 trắc phi bị đá xuống làm thiếp rồi thì bị tống vào thủy lao.Lạnh chết được,ta nhớ cái giường của tên hoàng đế kia nha,mền mền,ấm ấm rất thoái mái nha.Tên bại não tảng băng kia ta phẫn hắn nha.Cánh cửa lao mở ra,rất nhanh tên canh lao đưa ta,đến gần một cái hồ thủy hơi lạnh làm ta lạnh kinh khủng,ta hung hăng chửi mắng:


_Tên vương gia chết tiệt,ta thề dù nam nhân chết hết ta cũng có yêu ngươi.Đồ hỗn đản.

_Ngươi nghĩ ngươi đủ tư cách để yêu ta sao?

Ta giật mình quay lại,lạnh thấu xương nha,so với cái hó kia chỉ bằng hoặc hơn chứ k có kém nha.T liếc hắn,chán ghét nói:


_Lại muốn hành hạ ta sao?

_Thức thời.

Ta nhếch môi cười lạnh,kiếp trước ta là đặc công có lần ta làm nhiệm vụ giữa trời đông lạnh buốt phải ngâm mình dưới nước lạnh kia,ta cần gì phải sợ chứ,bất quá cơ thể này chưa qua tôi luyện,lại đang bệnh sợ rằng chịu k nổi.Ta lạnh lẽo nói:


_Hay cho vương gia đây nam nhân chí thượng mà đi hành hạ 1 nữ nhân k có tí gọi là nam tử hán sao?

Hắn lạnh lẽo nhìn ta,thanh âm lãnh cực độ:


_Ta k phân nam nhân,nữ nhân chỉ cần đắc tội,ta tuyệt đối cho kẻ đó sống k yên.-hắn quay sang tên lính-Trói lại treo lên.

Tên lính k 2 lời trói ta lại,treo lên giưa hồ thủy băng giá kia,hắn buông 1 chữ 'cút' rồi cầm dòng dọc tùy ý thả ta xuống hồ.'ầm' nước buốt tận xương tùy,ta cắn răng nậm miệng nín thở lại,lão thiên người có thiên lý k?Kiếp trước tận tụy với đất nước,tay nhuốm bao nhiêu máu cũng vì đất nước,vậy mà xuyên qua 1 chút đãi ngộ cũng k có.Ta cảm thấy,thân thể được kéo lên khỏi nước,ta hít lấy hít để dưỡng khí,tai có chút ù vẫn nghe thấy giọng hẫn:

_Dung nhi đến giờ vẫn k có tung tích,tất cả tại ngươi.

'Ầm' lần nữa ta rơi xuống nước,khổ sở cười,nam nhân này tuyệt đối điên tình thật rồi.Ta được kéo lên lần nữa,hít lấy dưỡng khí,ta nghe giọng hắn có chút chua chua:

_Nữ nhân k biết xấu hổ,tam đệ,đại huynh ta ngươi cũng muốn mê hoặc.Tiện nhân

Ta nhếch môi,hắn có ý gì?giấm chua sao?Hắn thật sự để tâm ta sao?Nháy mắt ta lại được thả xuống nước.Kéo lên thả xuống k biết bao nhiêu lần,ta cứ như vậy dần mất ý thức trôi vào bóng tối,ta cười lạnh,chết cũng tốt ta có thể quay lại thế giới của ta rồi.


******-******

Hắn lạnh lùng nhìn nàng,dung nhan xinh đẹp giờ thì trắng bệch,y phục sát người k chỉnh tề,tóc tai bấn loạn,hơi thở yếu ớt.Hắn thấy trong lòng nhói một cái,ánh mắt k tự chủ loé lên vài tia đau lòng,nhanh chóng biến mất.


Hắn khi nghe ám vệ nói nàng ở cùng hoàng huynh hắn hơn nữa còn rất vui vẻ,hắn bất giác có giác tức giận,mất mát hắn nhanh chóng đến cho hoàng huynh hắn,thấy nàng và hoàng huynh thân mật,thì hắn thật sự rất muốn bóp chết nữ nhân này.Hắn để tâm nàng sao?Hắn gạt đi suy nghĩ ấy,đời của Độc Cô Lãnh Hàn hắn chắc chắc chỉ có 1 Hoàng Ngọc Dung mà thôi.


P.s:hwa sinh thần ta ham vui wa nên k đăng chương.thông cảm ta nha
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.