Bên hồ có mấy nam nhân nhìn thấy tình huống như thế rối rít nhảyxuống nước, hồ nước vốn rất thanh tĩnh lập tức diễn ra màn trình diễnanh hùng cứu mỹ nhân, hết thuyền này đến thuyền khác kéo đến địa điểmvụ án phát sinh, mấy nam nhân kia theo hướng thiếu nữ rơi xuống nướcmà bơi tới, Lâm Phong không khỏi nhướng mày, thở dài một tiếng.
Đột nhiên nghe thấy bên cạnh cũng có người thở dài, quay đầu lại nàng nhìn thấy Bắc Thần Thiên, run run một hồi thiếu chút nữa cười thànhtiếng, đồng loại chính là đồng loại, ngay cả thời điểm than thở cũnggiống nhau.
Lúc này Bắc Thần Thiên cũng như nàng tâm tình thoải mái, biết LâmPhong không thích nói nhiều, lông mày tuấn lãng nhảy lên, hướng phía Nam Cung Xuy Tuyết và người lái thuyền nói: “Còn chờ cái gì? Cứu người lênthuyền mau!”
Thật ra Bắc Thần Thiên đâu có thương tiếc một mạng, nữ nhân này sốnghay chết vốn không liên quan gì đến hắn, hắn chỉ muốn mau chóng rờithuyền đi, nhưng hôm nay chuyện hắn đi du ngoạn phải giữ bí mật, nếuthân phận bị truyền ra ngoài, đối với danh tiếng hoàng đế về sau sẽ cựckỳ không tốt.
Mặc dù đáp ứng cứu nàng ta lên thuyền, nhưng thời điểm những nam nhân kia ba chân bốn cẳng đưa mấy cô nương lên thuyền an toàn, hai người bọn họ vẫn như cũ lạnh lùng yên lặng ở đầu thuyền, dường như đang ngắmphong cảnh, ngay cả Nam Cung Xuy Tuyết cũng nhướng mày đứng ở đầu thuyền bên kia, một chút ý tứ hỗ trợ cũng không có.
Người lái thuyền đã hành nghề được mười mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-giang-son/1974599/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.