Lâm Phong cảm thấy có chút kì lạ, theo lý mà nói, Bắc Thần Thiênkhông phải là người thiếu kiên nhẫn, sao lại có thái độ như thế, ai ngờBắc Thần Thiên khoát tay nói với nàng: “Có người!”
Lâm Phong cả kinh, có người? Bắc Thần Thiên và Thủy Vô Ngân đồng thời phi thân ra ngoài khoang thuyền, lập tức bên ngoài khoang thuyền truyền đến tiếng đánh nhau, liền vội vàng đuổi theo, võ công của nàng khôngbằng hai người họ, xem xét thanh âm hắn thì năng lực cũng khá, khó trách sắc mặt Bắc Thần Thiên thay đổi, nguyên lai là thật sự có người nhândịp một khắc bọn họ dừng thuyền mà lén lên thuyền.
Lúc này, một thanh sam nam tử xoay quanh hai người, khinh công tươngđối cao, Bắc Thần Thiên và Thủy Vô Ngân võ công tuy mạnh nhưng cũngkhông dễ dàng bắt được hắn.
Thủy Vô Ngân lúc này lên tiếng: “Huynh đài xin hãy rời thuyền, chúngta không muốn gặp phiền toái, nếu dừng tay rời đi chúng ta tuyệt khônglàm khó dễ ngươi.”
Trên người hắn có mùi máu tươi, quả nhiên là đào phạm, lúc này hắnthấy hai người Bắc Thần Thiên đã thu sát ý, hắn đứng cách hai người họkhông xa, trầm giọng hỏi: “Thuyền nhỏ ở đâu?” Người này tóc rối loạn,thân thể cũng bẩn thỉu, mặt đầy râu ria, nhìn không ra dung mạo hắn, bất quá nghe thanh âm này, có lẽ là một nam tử trẻ tuổi.
Những người bên ngoài không ngăn được binh lính, một đội binh lính đã theo hướng bên này chạy lại, nếu qua bên này khẳng định là sẽ nhìn thấy hắn, lúc này cho dù có nhảy xuống sông cũng sẽ bị người khác nhìn thấy. Đến lúc đó, binh lính cũng không quản việc ta có muốn giấu hắn haykhông, cứ căn cứ việc lục soát thấy đào phạm đã từng xuất hiện là thànhlập tội danh che giấu đào phạm, muốn trốn tội cũng không thoát… Còn chưa đi được hai bước thì phiền toái đã tới cửa rồi, Lâm Phong im lặng.
Lâm Phong cùng Bắc Thần Thiên quyết định thật nhanh, một người nắmtay nam nhân còn đang thất thần ném vào trong khoang thuyền, một ngườikéo hắn vào trong phòng, thuận tiện đánh giá bốn phía xem có nơi nào ẩnnấp được không.
Lúc này đội binh lính quát tháo đã đi tới, trong tay giơ xích vàngnói: “Chúng ta phụng mệnh hoàng thất lục soát tất cả thuyền bè, kẻ nàodám trái lệnh xử theo quân pháp, các ngươi còn ngăn cản, đừng trách bổnquan không khách khí!” Tên quan kiểm tra tối sầm mặt, nhìn thấy bênngoài khoang thuyền Bắc Thần Thiên và Thủy Vô Ngân đứng ở bên kia, hừmột tiếng, thầm nghĩ bọn họ cũng không dám ngăn trở, liền đi vào lụcsoát.
Đột nhiên, Bắc Thần Thiên giơ nắm đấm tay ngăn cản hắn: ” Trong khoang thuyền có chút bất tiện, thứ lỗi.”
Thủy Vô Ngân thấy hắn ngăn trở, cũng mỉm cười, thân thể dựa vào bên cửa khoang.
Sắc mặt tên quan lục soát nhất thời không tốt lắm.
“Các ngươi muốn kháng lệnh!”
“Không phải muốn kháng lệnh, chỉ là ngài lục soát đúng là rất vô lý,trong khoang thuyền quả thật không tiện kiểm tra, đại nhân nếu muốn lụcsoát, hãy chờ một chút.”
“Chờ cái gì! Ai biết bên trong có ẩn dấu đào phạm không! Ngươi vừanhìn đã thấy là một thương nhân không đứng đắn, chẳng lẽ là đồng đảngcủa đào phạm?” Tên quan phát ra trận cười quái dị, hình như chắc mẩm làtrong khoang thuyền có ẩn dấu đào phạm: ” Người đâu, bắt hai tên nàylại! Đợi bổn quan bắt được đào phạm sẽ mang đi!” Không khí trở nên khẩntrương, rất nhiều binh lính dồn đẩy xông đến.
Trong lúc hỗn loạn, cánh cửa khoang thuyền đột nhiên “Chi nha” một tiếng mở ra vang lên nữ âm thanh thúy dễ nghe:
“Thần Thiên, xảy ra chuyện gì?”
Tên quan lục soát và bọn binh lính bỗng đứng nguyên tại chỗ bất động, hai tròng mắt như muốn rớt ra ngoài, Thủy Vô Ngân trong lòng kinh ngạc, quay đầu lại nhìn cũng xuýt chút té ngã, còn phải giả bộ ra bộ dángđương nhiên là thế, tâm lý phi thường không tự nhiên.
Bắc Thần Thiên bộ dáng trấn định, cười nói: “Tiểu thư, kinh động đếnngười rồi, vị này đem theo nhiều người nhất định muốn tiến vào phòng ngủ của người tra xét, muốn bắt trói tiểu nhân cùng Vô Ngân.”
Vị tiểu thư này tóc còn chưa kịp vấn lên, đơn giản là một mái tócdài, y phục tựa như mới khoác lên người, có lẽ vừa mới mới xuống giường, cánh tay trắng nõn hoàn toàn lộ ra ngoài. Cho dù không mặc nhiều trangphục, cả người nàng vẫn mỹ lệ làm người khác ngơ ngẩn, những người nàycó thể thề, sinh thời bọn họ chưa từng gặp mỹ nữ đẹp nhường này!
Nàng tựa hồ có chút tức giận, ánh mắt tuyệt mỹ liếc nhìn tên quan lục soát, không nóng không lạnh nói: ” Lần này kinh thương vốn là gia phụphái người theo bảo vệ ta, hai người bọn họ là thị vệ của ta, không biết ngài lại cảm giác bọn họ ‘vừa nhìn đã biết là người không đứng đắn’sao?”
Khẩu khí tiểu thư khá cao ngạo, cả người nàng phát ra khí chất làm người ta cảm thấy điều này là đương nhiên.
Tên quan nhìn thấy gương mặt vị tiểu thư này, khẩu khí cũng khôngcứng rắn nữa, cười cười nói: ” Quấy rầy tiểu thư nghỉ ngơi tại hạ cũngkhông muốn, tại hạ chỉ là phụng mệnh làm việc, xin tiểu thư tha thứ.”
Vị tiểu thư đương nhiên chính là Lâm Phong, nàng thấy những binh lính ngây ngốc nhìn mình, hừ lạnh một tiếng, thần sắc lộ vẻ không kiên nhẫn: “Các ngươi không phải muốn lục soát sao? Như thế nào còn không tiếnvào? Bất quá phòng ta rất đơn giản, không thể để đông người làm phiền,vị đại nhân này, ngài muốn lục soát thì chính mình vào xem đi.”
Lời nói tương đối dễ dàng, làm cho người ta hoàn toàn không cảm thấynghi ngờ, tên quan có chút xấu hổ mở cửa nhìn vào trong, bên trong bốnvách tường trống trơn, chỉ có một chiếc giường cùng một bộ bàn ghế,không thể cất giấu người, hai tròng mắt đảo đến trên giường còn đốngchăn mền rối loạn, nhất thời cảm thấy mình quá đường đột, vội vàng luilại đi ra ngoài.
“Quấy rầy tiểu thư rồi, quả thật nơi đây không thể giấu người.” (táo: vậy người giấu ở đâu a~~~??)
Lâm Phong liếc nhìn bọn hắn một cái, vẫn là bộ dáng cao cao tạithượng, thấy bọn họ còn ngẩn người, không nhịn được phất phất tay: “Nếulục soát xong rồi cũng mau rời đi, đừng phá hỏng giấc ngủ của ta. Cácngươi không phải muốn lục soát đào phạm sao, cẩn thận đào phạm trốn mất, các ngươi làm sao khai báo với quan trên?”
Tên quan lục soát lúc này mới nhớ ra là còn nhiệm vụ, vội vàng mang binh lính rời đi.
Chờ bọn hắn đi xa rồi, Thủy Vô Ngân và Bắc Thần Thiên mới xoay ngườimuốn vào trong khoang thuyền, lại bị Lâm Phong một cước đá ra: “Ta cònchưa thay lại y phục, ở bên ngoài chờ!”
Một lát sau, mới nghe thanh âm Lâm Phong ở bên trong gọi: “Vào đi!”
Hai người lúc này mới đẩy cửa mà vào, bên trong Lâm Phong đã đổi lạimột thân nam trang màu đen rồi, nàng oán giận nói: “Ngươi… làm sao ngaycả một bộ nữ trang cũng không chuẩn bị, hại ta muốn đổi nữ trang phảikhoác thêm chăn đơn!”
Bắc Thần Thiên nở nụ cười tà ác: “Ta sao biết trước được có loại tình huống này phát sinh, huống chi ngay từ đầu ta cũng không muốn nàng mặcnữ trang, nếu không đoạn đường này không biết sẽ sinh ra bao nhiêu sựtình nữa.”
Thủy Vô Ngân đứng ở bên cạnh thật lâu không nói gì, hắn vốn là mộtngười thông minh, lúc này càng nghĩ càng kinh ngạc, hắn đã đoán ra, nếuLâm Phong vốn là nữ tử, như vậy “Ám” nhất định là thân phận giả. Thânphận chính thức của nàng là gì? Còn nữa, gần đây tại Phàn thành truyềnra tin đồn về Bắc Thần Thiên, hắn mang về một mỹ nhân băng thanh ngọckhiết, nữ tử đó còn có một trái tim từ bi, thường xuyên tế thế cứungười.
Bây giờ nhìn trộm Lâm Phong, cảm thấy nữ nhân này thật đáng sợ, dámlừa gạt cả thiên hạ, quân cờ này của Bắc Thần Thiên bố trí rất thâmdiệu! Ai có thể ngờ mỹ nhân cao thượng kia lại là vị kỳ nhân lãnh khốcvô tình bên người hắn?
“Vô Ngân, ngươi nghĩ gì cũng được nhưng không nên để lộ ra ngoài.”Bắc Thần Thiên từ trước đã không muốn dấu diếm hắn, chỉ là Lâm Phongthân phận đặc thù, càng ít người biết càng tốt.
Thủy Vô Ngân đối với Lâm Phong từ kính nể chuyển thành kính sợ rồi!Phỏng đoán nàng là dạng nữ nhân gì, đánh giá vài lần chưa ra.
Nhìn thấy ánh mắt hắn, con ngươi Bắc Thần Thiên tối sầm lại, nhưng cuối cùng lại không nói gì.
Lâm Phong mặc kệ hai người này thế nào, chỉ hô: “Bọn họ đi rồi, ngươi cũng ra đi.”
Cửa khoang thuyền mở ra, nam tử kia bước ra, thì ra Lâm Phong thấybốn phía tường không có chỗ giấu người, đành phải ra hạ sách này, tựmình chuẩn bị nữ trang ra ngoài dọa người, để hắn trốn sau cánh cửa.
Tên quan kia chỉ lo nhìn phía trước, Lâm Phong vốn đứng trước cửa,toàn bộ tầm mắt của hắn cũng sẽ tập trung trên người nàng, ai còn cố ýđi nhìn phía sau cửa có giấu người không? Hơn nữa thái độ Lâm Phong thản nhiên, có trăm nghi vấn cũng bị tiêu trừ, bất quá lần này là ‘binh hành hiểm chiêu’, Lâm Phong cũng không muốn như vậy lần nữa.
Hắc y nam tử đi tới, cúi đầu trước ba người: ” Tạ ơn cô nương cứu mạng, ngày sau có cơ hội, ta nhất định báo đáp.”
Lâm Phong thấy Bắc Thần Thiên không nói gì, biết hắn muốn nàng dứtkhoát giả trang, không lấy thân phận vương tới Thiên Lục Phường, nàngcũng để tùy hắc y nam tử đó tạ ơn, miệng phân phó Thủy Vô Ngân thử dòxét hỏi thăm.
“Vị công tử này, nhìn ngươi võ công bất phàm, lại bị người của hoàng thất lùng bắt, đến tột cùng thân phận là gì?”
Nam tử có chút do dự, suy nghĩ một chút rồi đáp: “Vốn là vấn đề riêng của nhà, có thể sẽ liên lụy cô nương nên cô nương không nên biết thìhơn.”
Lâm Phong trầm mặt, vấn đề gia sự? Hắn có thể có gia sự gì? Khẳngđịnh là vấn đề hoàng thất, hoàng thất Thiên Lục chẳng lẽ có sự tình gì?
Thấy nam tử vẻ mặt mệt mỏi, Lâm Phong cũng không hỏi nhiều, có hỏithì chưa chắc hắn đã trả lời thực tình, bèn cười nói: “Ta lần này đikinh thương không tiện để thân phận nữ nhân, vừa rồi ngươi đã chứngkiến, không thể để người ngoài biết được, nhìn ngươi cũng mệt mỏi rồi,nếu không ngại thì trước rửa mặt nghỉ ngơi, có lẽ bên ngoài tin đồn cũng lớn, nơi này của chúng ta tạm thời rất an toàn, công tử không ngại tạmthời ở đây.”
Thấy nam tử không trả lời lại, Lâm Phong biết trong lòng hắn vẫn còn cảnh giác, Bắc Thần Thiên ở bên cạnh đột nhiên mở miệng.
“Tiểu thư bảo ngươi lưu lại nhất định sẽ không hại ngươi, chúng ta đã cứu ngươi, người bên ngoài nếu tìm ra thì chúng ta cũng không thoátkhỏi trách nhiệm, ngươi cứ yên tâm nghỉ ngơi đi.”
Nam tử nghe vậy ngẩn người, lúc này mới nói tạ ơn, Thủy Vô Ngân lậptức an bài chỗ ở cho hắn, nam tử kia nói mình tên là Mộ Phong, chỉ nóingày sau chắc chắn cảm tạ, rồi đi xuống.
Đợi người đi khỏi, Bắc Thần Thiên nói với Lâm phong: “Lần này xuấthành không phải du ngoạn, kỳ thật ta có ý định thâu tóm Thiên LụcPhường.”
Liếc nhìn hắn, Lâm Phong tựa hồ không kinh ngạc: “Ngươi là ngườikhông có tính toán mà chạy loạn khắp nơi sao? Điểm ấy ngươi không nói ta cũng biết, nếu không thì sau khi bỏ rơi Dịch Bắc Phi ngươi đã quay vềBắc Thần rồi, ngươi muốn đổi chủ Thiên Lục Phường sao?”
“Lần trước Bắc Thần nhận được tin Hoàng thượng Thiên Lục bệnh nặng,Thiên Lục Phường vốn là thủy lục đệ nhất quốc gia phía tây Bắc Thần, nếu như quốc chủ không thể hướng Bắc Thần xưng thần thì vô luận là ở mặtquân sự hay là kinh thương, Bắc Thần cũng sẽ hao tổn không nhỏ. Nguyênvốn kế hoạch của ta là dẹp yên Thiên Lục để sau này đến đây đàm phán,nhưng hôm nay thần xui quỷ khiến, quốc gia hắn hỗn loạn tới mức này,không bằng trực tiếp giải quyết đi, tránh để ngày sau đêm dài lắm mộng.”
“Hôm nay ngươi gặp tên Mộ Phong, cho nên muốn từ người hắn bắt đầu kế hoạch?” Lâm Phong suy nghĩ một chút, hiểu rằng phương pháp này cũng cóthể được:
“Kỳ thật Thiên Lục chỉ là một tiểu quốc, nếu như Bắc Thần tạo áp lựcthì không sợ bọn họ không hàng, nhưng tên hoàng tử nước này ta thấy quamặt mũi, khó tránh khỏi hắn không quá thức thời, nếu như ngươi xuấtbinh, binh lực cũng bị kìm hãm, tiểu quốc phía đông chỉ sợ cũng khôngcách nào nắm chắc, ngươi khó xử cũng không ít.”
Cùng người thông minh nói chuyện thật tiện lợi, chính là mình chỉ cần nói một câu, hắn có thể suy nghĩ ra rất nhiều điều.
Bắc Thần Thiên đột nhiên chuyển đề tài: “Bất quá, ta lúc này muốn du ngoạn một chút, nàng có muốn theo ta đi dạo đường phố?”
“Ngươi muốn làm người khác chú ý?”
“Cũng không phải.” Bắc Thần Thiên nói giỡn: “Chỉ là muốn mua cho tiểu thư nữ trang thích hợp, tránh đến lúc cần dùng lại không có.”
Lâm Phong nhướng mắt, rất muốn đạp một cước lên mặt Bắc Thần Thiên,không có chuyện gì đi cười cái kiểu ấy làm chi! Nàng càng cảm giác BắcThần Thiên thật sự rất âm hiểm! Ngay cả cười cũng phóng đãng như vậy!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]