Lâm Phong ngủ mơ màng, cảm thấy toàn thân được bao bọc trong một mảnh ấm áp, đây là giấc ngủ rất an ổn mà từ lâu khó có được. Từ rất nhiềunăm trước, nàng chưa từng ngủ yên ổn như vậy, có lẽ là vì Bắc Thần Thiên – lão hồ ly này so với nàng còn giảo hoạt hơn, cho nên ở bên cạnh hắn,nàng có thể thanh thản an bình, ngủ ngon lành giống như lợn chết.
Nửa đêm, gió lạnh quất vào trong động, những giọt nước tí tách rơixuống, bắn tung tóe xuống mặt Lâm Phong, thanh âm chảy tong tóc trànngập chung quanh tự khi nào, Lâm Phong lông mày khẽ động, trong nháy mắt tỉnh táo lại.
“Thần Thiên!” Ừm… Thấp giọng gọi một câu, nàng phát hiện ra Bắc ThầnThiên đang ôm cả người nàng vào trong ngực, lần ra phía cửa sơn động,không biết đang nhìn gì, nhất thời trong lòng có chút cảm giác quái dị,cả buổi đêm hắn đều ôm nàng ngủ sao? Nam nhân này có phải làm hoàng đếlâu lắm rồi nên có khuynh hướng tự ngược? Không có việc gì thì làm gốiđầu cho nàng làm gì!
“Hư!” Nhẹ nhàng vươn tay, khuôn mặt tuấn tú của Bắc Thần Thiên phóngđại cơ hồ dán sát mặt Lâm Phong, nhưng lúc này trên mặt hắn là vẻ nghiêm túc, hoàn toàn không giống khi đùa giỡn, Lâm Phong tinh tế nghe, tronglòng giật mình.
“Đã đuổi đến đây rồi? Nhiều người như vậy? Sao có thể ?!” Tai mắt dịthường linh mẫn giúp Lâm Phong từ rất xa cũng có thể nghe thấy tiếngngười ngựa đang lục soát núi. Nhất thời sắc mặt nàng đại biến, một độinhỏ phân tán đi lùng sục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-giang-son/1974538/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.