Nghe được câu trả lời trong dự liệu, Lâm Phong hài lòng gật đầu, chỉ bốn phía quanh mình: “Còn không bảo bọn hắn lui ra?”
Lôi Nhiên oán hận nhìn nàng một cái, lại có chút không tránh được,hung hăng vung tay lên: “Không nghe Ám Vương nói gì sao? Bổn vương cùngÁm Vương thân như huynh đệ, khoe đao múa kiếm làm gì? Còn không lui ra!”
Binh lính bốn phía nhất thời lui xuống như thủy triều rút, trong mắtLôi Nhiên chợt lóe âm hiểm, phất tay nói: “Đi chuẩn bị xe ngựa, nghênhđón Bắc Thần Ám Vương đến Thiên Thành ta!”
Vừa mới dứt lời, Lâm Phong cũng lười biếng, cắt đứt lời hắn nói: “Tacùng Lôi Vương quan hệ hữu hảo, không cần chuẩn bị xe, Lôi Vương nói rất đúng, chúng ta thân như huynh đệ, từ nay về sau bổn vương và Lôi Vươngmột tấc không rời, cùng nhau cộng sự, ngày sau nhất định như keo nhưsơn, cùng tiến cùng lui!”
Lời vừa nói ra, quân lính chung quanh trố mắt đứng nhìn nàng, ngay cả Lôi Nhiên cũng ngây ra như đầu gỗ.
Hai người này, đã lá mặt lá trái thì thôi, thật sự muốn “như keo như sơn” như trong lời nói, chắc chắn sẽ hù chết cả đám người.
“Ngươi… Ngươi nói cái gì?” Lời nói của Lôi Nhiên có chút vỡ tan, hắnkhông nghe lầm chứ? Nữ tử này cư nhiên muốn cùng hắn một tấc không rời?Đây là từ ngữ hình dung loạn thất bát tao gì? Nàng lại tùy ý sai sử bộhạ của hắn? Hắn sao lại không biết thủ hạ của mình từ lúc nào thành củanàng nha?
Nhưng mấy thuộc hạ của hắn cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-giang-son/1974533/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.