Sự việc an bài đang âm thầm tiến hành nhanh chóng, lúc này Lâm Phonglại cảm giác chính mình bỗng dưng rất nhàn hạ, cái gì cũng không cầnquản, cái gì cũng không cần làm, ăn uống ngủ nghỉ rồi lại cùng Bắc ThầnThiên tán gẫu chuyện nhân sinh, chuyện giang sơn thiên hạ, thời gian bangày cứ như vậy trôi qua, ba ngày này Lôi Nhiên cũng như bốc hơi khỏitrần gian, không hề tìm nàng, Bắc Thần Thiên cũng không rời nàng nửabước.
Sáng sớm ba ngày sau, khuôn mặt tuấn tú của Lôi Nhiên xuất hiện trong tầm nhìn của Lâm Phong, đáy mắt là sự mừng rỡ đắc ý, vành mắt còn cóchút xanh đen.
“Lâm Phong, phủ đệ của nàng đã chuẩn bị xong cả rồi, hôm nay bổnvương dẫn nàng đi xem một chút, chắc chắn nàng sẽ thích nơi ấy.”
“Đó là địa phương nào?” Mặc dù sự tình đã nói trước rồi, Lâm Phong vẫn hỏi một câu mang tính chất tượng trưng.
“Thiên Thành đẹp nhất là núi Triều Lâm, bây giờ cả một ngọn núi đềulà của nàng rồi, mấy ngày nay bổn vương đi an bài chuyện xuất hành ngàyhôm nay. Thế nào Lâm Phong, bổn vương đối với nàng cũng xem như dụng tâm đi? Nàng quên tên Bắc Thần Thiên hỗn đản kia đi?” Lôi Nhiên đắc ý dàodạt nói, hận không thể bắt Lâm Phong lập tức gật đầu phụ họa “Đúng vậy”.
Lâm Phong nhún nhún vai, mặt không chút thay đổi nói: “Chưa bao giờ ghi tạc trong lòng, tại sao phải quên?”
Lôi Nhiên lúc này càng cao hứng: “Như vậy thật tốt quá…”
Không đợi hắn hết cao hứng, Lâm Phong lạnh băng nói thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-giang-son/1974515/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.