Long Châu bị hôn đến mức không thở nổi, nhưng chóng mặt không đẩy ra được nam nhân đang ôm chặt mình. Nhiệt độ vừa lạ lẫm vừa quen thuộc từ lồng ngực chứng minh đây không phải trong mơ, Vệ Lãnh Hầu thật sự trở về từ chiến trường rồi.
Sau nụ hôn sâu, nam nhân thắp sáng đèn bên giường, tham lam nhìn giai nhân trên đầu quả tim đã lâu không thấy, ngọn đèn lay động làm cho da thịt như ngọc của mỹ nhân mông lung mềm mại, gương mặt tinh xảo đã trở nên xinh đẹp hơn rất nhiều, thiếu nữ đôi tám đã trở nên hoàn toàn khác, Trứng gà của hắn thật sự là càng thêm xinh đẹp, mái tóc dày đen nhánh làm nổi bật khuôn mặt nhỏ nhắn làm người ta thương yêu, ngay cả vành tai nhỏ trốn trong mái tóc mượt cũng giống như trân châu vừa mới lấy, để cho người muốn ngậm mãi không muốn nhả ra.
Thái phó nghĩ sao làm vậy. Kéo giáp trên người xuống ném trên mặt đất: “Thần đi gấp ngày đêm để sớm nhìn thấy công chúa, kính xin công chúa cởi quần áo, an ủi nỗi khổ tương tư của thần.”
Niếp Thanh Lân bị ánh mắt nóng rực của hắn chiếu đến, cả người không được tự nhiên, mà lời nói và hành động kế tiếp của Thái phó thật là làm cho nàng xấu hổ, tai nóng rực, nhưng vẫn mở đôi môi anh đào sợ hãi nói: “Sao Thái phó vẫn không đứng đắn như vậy, vụng trộm chạy vào cung để đòi Bản cung chúc mừng chiến thắng sao?”
Thái phó một lần nữa leo lên giường, bàn tay hướng về phía quần áo của công chúa: “không phải là đòi hỏi, mà là thần đang nhận tội, chinh chiến không thuận lợi, đã làm chậm trễ thời gian lâu, làm giường của công chúa vắng lạnh, hôm nay phải làm cho nó nóng lên…”
Đây người ta gọi là “tiểu biệt thắng tân hôn”, bị nghẹn lâu như vậy, Thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-de-vuong/2473085/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.