Thái phó rời phủ nhiều ngày, còn tin dữ đã sớm truyền thành mấy phiên bản trong phủ rồi. Vân Hương muốn gã sai vặt trong sân mình đi nghe ngóng một chút, nhưng Lưu tổng quản phủ Thái phó đang trông coi cái gì đó, đè gã sai vặt đánh một trận ngay trước mặt nàng. Sắc mặt Vân Hương tái nhợt, tức giận đến run người.
Từ nhỏ nàng ta là đích nữ trong phủ, chỉ có nàng ta làm người khác chịu thiệt, ở đâu có chuyện nàng ta bị đánh vào mặt như vậy?
Nhưng từ khi tiến vào phủ Thái phó, thị nữ bị chính Thái phó hạ lệnh đánh chết, gã sai vặt mình ủy thác làm việc bị tên tổng quản thấp hèn đánh tàn nhẫn ở trong sân.
Khi Vân Hương tức giận muốn xông lên tát Lưu tổng quản một cái. Nhưng câu đầu tiên của Lưu tổng quản làm nàng ta như đóng đinh ngay tại chỗ: “Tứ phu nhân, tro cốt huynh trưởng và tỷ tỷ của ngài còn ở bàn thờ, tiểu nhân khuyên phu nhân vẫn nên bớt giận, làm huynh trưởng tỷ tỷ đã qua đời bớt lo lắng, đúng không?”
Vân Hương suy nghĩ ý nghĩa trong lời nói này, lập tức hiểu rõ ca ca tỷ tỷ chết chắc chắn là có liên quan đến Vệ Lãnh Hầu. Lòng nàng ta như rơi vào hầm băng, cảm giác hôm nay mình cũng ăn bữa nay lo bữa mai, chỉ không biết tại sao ca ca lại chọc Thái phó dẫn đến đại họa ngập trời này.
Hôm nay khó khăn lắm mới chờ đến khi Thái phó hồi phủ, nàng ta thấp thỏm không yên, canh giữ ở cửa, xem sắc mặt Thái phó.
Thái phó cũng không liếc nàng ta một cái, trực tiếp đi vào bên trong.
Lưu tổng quản nhỏ giọng bẩm báo với Thái phó, nói là đã bắt đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-de-vuong/2473017/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.