Nhiệm Quách vừa từ đồn giam bước ra ngoài, trên tay anh cầm bản tuyên án phạt ngồi tù của Nhiệm Phu Bá, lận những 50 năm tù, dư để ông ta ngồi đến khi chết già.
Cuối cùng, anh tự liệu hỏi. Làm như vậy, có tốt không?
Dù sao thì con trai lập kế hoạch tống bố ruột vào tù trước hay nay anh chưa từng nghe có, nhưng mà... ông ta đáng chịu quả báo này.
•
"Đồ con điên, sao mày lại tàn độc thế hả? Sao mày dám mang con tao đi, để nó chết một cách thê thảm thế hả!!!"
"A ha ha, những việc mày làm! Bộ mày không nghĩ tới hậu quả sao? Năm đấy chị tao cũng mang thai đấy, mày đã khiến chị tao xảy thai rồi hại chị tao tự sát thì là gì? Chị họ tao, em họ tao, đều bị mày giật chồng khiến họ bị mất kiểm soát tâm lý mà nhảy cầu, cắt tay tự vẫn. Mày nghĩ mày thanh cao, trong sạch hơn tao à? Một đứa con của mày và cái mạng của mày còn không đủ đền cho các chị em tao đâu, nên là cố sống hết đời này, sau đó chết rơi vào địa ngục mà trả nợ cho hai trăm hộ gia đình kia đi. Sau đó đến lượt tao xuống dưới kia, cùng mày vui vẻ."
Bị Cố Tịch Thư cho một xuất nhớ về thời hoàng kim của ả, Dã Điền nghe xong mà sợ xanh mặt, cả người bị doạ đến không cử động được.
Trút bỏ được sự cay cú trong lòng nhiều năm nay, Cố Tịch Thư như tìm lại được chút ánh sáng an ủi, cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-cuong-si/2840900/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.