“ Cô đã quyết định?”
“ Phải. Và tôi hy vọng anh sẽ giúp tôi"
Người đàn ông với đôi mắt thâm trầm im lặng, anh nhìn người con gái đối diện có chút không đành lòng.
“ Nếu như em cảm thấy điều đó là tốt cho mình vậy thì cứ làm theo ý em đi"
Tố Bạch cười như nụ hoa ban mai, yếu ớt cất tiếng nói:” Cám ơn “.
“ Em không thắc mắc tại sao tôi lại đồng ý giúp em sao?”, Trần Anh Hiểu gõ nhẹ lên mặt bàn.
Cô đưa mắt nhìn, lắc đầu nói:” Tại sao?”.
“ Vì tôi thích em. Ngay từ đầu tôi đã có cảm tình với em, đó là lý do tôi nghe theo sự xếp đặt của gia đình khi biết dối tượng kết hôn là em. Và bây giờ tôi đồng ý giúp em cũng bởi vì một chữ “thích"”, anh từ tốn nói một hơi những gì mình nghĩ.
Tố Bạch ngạc nhiên, có chút ngoài ý muốn.
Ngoài trời,từng bông tuyết lại rơi xuống hòa vào mặt đất lạnh giá. Trái tim không ngừng siết chặt lại khi nhớ về đêm qua. Cô và anh đã có một kỷ niệm nhẹ nhàng trong đêm giáng sinh, cùng nhau ngắm pháo hoa. Chỉ là một phút lưu luyến như vậy cũng đủ làm cô chạnh lòng. Cứ tham lam muốn ở mãi trong lòng anh như vậy, dù cô có quyết tâm đến mấy nhưng chỉ cần anh xuất hiện cô lại không thể kiềm chế chính mình mà bước lại gần anh hơn.
Tố Bạch cúi đầu, nở một nụ cười bi thương.
--- ------ ------
Buổi trưa, thời tiết đã ấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-cung-anh/2353023/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.