Nhã Tuyên cảm thấy nếu bản thân mà cứ để ý đến Đình Kiều có khi sẻ không thể đè xuống cơn giận nên quyết định chuyển sự chú ý đến chổ tiểu Linh nhi.
Nghĩ làm làm Nhã Tuyên liền ngồi xuống cạnh cô ánh mắt nhìn cô bé mĩm cười mà lên tiếng "Em gái, em tên gì thế?Chị tên Nhã Tuyên không biết chị có thể biết tên của em không?"
Tiểu Linh nhi nghe Nhã Tuyên hỏi thì hơi gật đầu "Chào chị Nhã Tuyên, em tên Kiều Linh mọi người hay gọi em là tiểu Linh nhi"
Nghê thế Nhã Tuyên liền mĩm cười "Cô bé đáng yêu thật đấy, đúng rồi em muốn choi cùng Tinh Nghi phải không chị là bạn thân cậu ấy cũng là người cùng cậu ấy đến đây.
Nếu em muốn đi chơi cùng cậu ấy thì cũng có nghĩa chị cũng là người đồng hành với em, em nói xem hiện tại em muốn chơi cái gì chị lập tức mang em đi."
Tiểu Linh nhi nghe Nhã Tuyên nói thế liền đưa mắt nhìn cô, phải chính là đưa mắt nhìn cô chứ không phải là đưa mắt nhìn anh trai cô bé.
Cô chẳng hiểu vì sao chỉ mới gặp nhau lần đầu tiên mà cô bé đã như vậy đối với mình, tuy thế cô vẫn mĩm cười "Em cũng nghe chị Nhã Tuyên nói đấy, em nếu muốn đi đâu thì cứ việc nói với chị ấy chị ấy lập tức mang em đi."
Tiểu Linh nhi nghe thế liền đưa tặng cô ánh mắt đầy trông đợi "Thế chị có đi cùng em không? Em muốn đi cùng với chị hơn cơ"
Nhã Tuyên vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-cua-em-va-anh/2777947/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.