Vốn dĩ thấy Nhã Tuyên đang tức giận nhưng đột nhiên liền thay đổi, Đình Kiều cũng có chút tò mò mà nhìn théo ánh mắt của Nhã Tuyên.
Nhìn thấy cô đang vui vẻ nói chuyện cùng người khác như vậy mày hắn liền có chút cau lại cả người liền có chút không vui.
"Ể, cái người kia hình như là cái người lúc nãy nói chuyện cùng cậu ấy thì phải?" Nhã Tuyên nhìn về phía cô hơi nghi ngờ mà lên tiếng giọng điệu có vẻ không chắc chắn lắm.
Dù sao lúc nãy trên cabin đu quay khoảng cách cũng xa như vậy việc nhìn không thấy mặt là hiển nhiên hơn nữa dựa vào màu sắc của quần áo cũng không thể khẳng định được.
Mà Đình Kiều vừa nghe Nhã Tuyên nói xong liền không thèm quan tâm đến lời cô nàng nói nữa mà ngay lập tức chạy đi mất, hắn nhanh chóng chạy về phía của cô.
Nhã Tuyên đứng tại chổ nhìn thấy hắn gấp gáp như vậy liền có chút buồn cười "Vội vàng gì chứ bộ sợ tiểu Nghi bị người khác câu mất đấy à?"
Bên kia Vũ Duy cũng lựa chọn phương án không trả lời tiểu Linh nhi mà nhìn cô "Bạn học Tinh Nghi đây là em gái cậu à? Con bé đáng yêu thật đấy"
Nghe vậy cô liền đáp "Tiểu Linh nhi đúng thật là đáng yêu nhưng đáng tiếc con bé không phải là em gái của tôi, con bé là em của một người bạn học"
Nghe cô nói thế tiểu Linh nhi liền ngẫn lên cô "Chị ơi em cũng là em gái của chị mà sao chị lại nói không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-cua-em-va-anh/2777935/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.