Tình huống bây giờ là nhưvậy: Ngụy Dịch chán đến chết dựa vào trên ghế sa lon, Lôi Ti Ti rất uất ức núpở trong phòng bếp.
Một lát sau, Thư Phù Lôi đã làm xong. Lôi Ti Ti lấy ra từ lò nướng, rồi đóng“Phanh”
Sắc lang! Sắc lang! Công công đại sắc lang!
Không thể nhẫn nhịn >
Lôi Ti Ti nhíu mặt cực kỳ tức giận, trong lúc lơ đãng liếc mình trên cửa sổ:trên mặt có vẻ đỏ hồng nhàn nhạt, đôi môi hồng hồng sưng tấy, khiến cặp mắt imlặng của cô, mang theo e lệ muốn cự tuyệt lại ra vẻ mời chào?
Sao cô có thể như vậy? Cô nên đầy lòng căm phẫn mới đúng >
Lôi Ti Ti xấu hổ nâng mặt, cố gắng làm ra biểu tình giận không kềm được. Làmmột nửa cô liền không nhịn nổi, khóe miệng bĩu một cái, len lén nở nụ cười. Cônhụt chí đưa tay đâm bánh ngọt, mềm nhũn mịn màng, tựa như đôi môi của ngườikhác. Lôi Ti Ti mất hồn, đủ loại xấu hổ vừa rồi lại dâng lên ——
Mặt mày thâm thúy của Ngụy Dịch, nhiệt độ nóng bỏng, thân thể dây dưa và ngóntay thỉnh thoảng sờ nhụy hoa của cô...
Lôi Ti Ti càng nghĩ càng đỏ mặt, nhịp tim như trống đánh. Cô không khỏi đè lạingực, dựa lưng ở trên tường như mất sức: “Sao anh có thể hôn nơi đó... Khôngbiết xấu hổ! Sắc lang!”
Công công, anh rốt cuộc say thật hay say giả?
“Ti Ti, chỉ với em anh mới như vậy” Lôi Ti Ti lẩm bẩm, khóe miệng không tự chủvểnh lên: công công, có lẽ là thích mình?
Lúc cô đang mất hồn, bên hông chợt truyền đến một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-cua-anh-chinh-la-em/1840707/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.