Mặc dù làm kỵ sĩ rồng rấtsảng khoái, có mỹ nam theo cùng càng thoải mái, Lôi Ti Ti sảng khoái thoải máicảm thấy không được bình thường: “Giang gia, có phải anh bắt nhầm người haykhông?”
Lôi Ti Ti bị kỳ thị lâu ngày, thủy chung không thể tiếp nhận sự thực bị cướp:mình như vậy, chỉ có cửa cướp người khác thôi >V
Giang gia liếc cô một cái: “Em cho rằng ai cũng ngu ngốc như em sao?”
“Ừ...” Lôi Ti Ti rất đắc ý, Giang gia rốt cuộc bị tôi kéo xuống nước, ha ha ha~
Vậy mà Giang gia giật giật khóe miệng: “Thừa nhận là tốt rồi, ngu ngốc.”
Lôi Ti Ti rơi lệ: tôi thật sự không ngu ngốc a a a!
Lôi Ti Ti vừa rơi lệ thì đại não sẽ chết. Đợi lúc cô có phản ứng, thì lại bịchuyện trước mắt làm vô cùng kinh hãi. Vẻ mặt một mực “-o-” cùng “.o.” Cứ o tớio lui.
Lúc này bọn họ đang ở bên thác nước, bốn phía đều là hoa đào.
Nước màu bạc trắng chiếu lấp lánh, dưới chân là vực sâu vạn trượng, trong bọtnước thỉnh thoảng có mấy con cá nhỏ mãnh liệt nhảy lên —— Lôi Ti Ti chợt cảmthấy lòng dạ khoan khoái, cuộc sống vô cùng tốt đẹp.
Trước núi Tây Tắc có cò trắng bay, hoa đào nước chảy cá mè mập —— nơi này chínhlà Đào Hoa Uyên trong truyền thuyết, thật là xinh đẹp >V
“Vì sao trước đây tôi không tới được?”
“Đó là vì cấp bậc của em quá thấp”
Lôi Ti Ti muốn khóc: thật vất vả thoát đi ma trảo của công công, lại đụng phảimột gia gia thế này —— cuộc sống a, không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-cua-anh-chinh-la-em/121129/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.