Lôi Ti Ti bỏ lại haingười, vạn phần rơi lệ (vô cùng buồn bã) login.
Không phải oan gia không đụng đầu.
Đối phương lại là Hương Hương Công Chúa. Nhưng lúc này không giống ngày xưa,Hương Hương Công Chúa đang mặc một bộ Thiên Nữ Vũ Y, phía trên không ngừngchiếu ra ánh sáng lóng lánh.
Lôi Ti Ti oán niệm: “Sao mi lại gọi ta tới làm bia đỡ đạn T_T”
Thiên Nữ Vũ Y là Huyễn Dạ Chức Nữ mà boss lớn tung ra (sau khi giếtboss thì có đồ bay ra),trang bị kiểu tiêncho phái nữ. Coi như ngu ngốc mặc nó vào, cũng có thể ngược chết họ.
Lại nói, sau khi người nào đó tham gia tuyển mỹ nữ không phải có nhiều ngườitheo đuổi sao?
Lưu Chiêu Chiêu cắn răng nghiến lợi: “Đàn ông không đáng tin!”
Ai nói, học trưởng rõ ràng rất có thể tin >V
Hương Hương Công Chúa đắc ý: “Hừ, hai con nhân yêu thối, xem chí khí của mấyngười! Ông xã bị cướp đoạt còn chưa tính, hiện tại cả trang bị cũng bị giành.Mấy người thật đúng là đồ bỏ đi!”
Lôi Ti Ti nghi ngờ: “Trang bị bị cướp đoạt?”
“Mẹ nó, chính là món Thiên Nữ Vũ Y!” Lưu Chiêu Chiêu hận nghiến răng nghiếnlợi. Cô thật vất vả giết boss, vậy mà Hương Hương Công Chúa đánh lén cô, hại côvừa rớt trang bị vừa tuột kinh nghiệm.
Trong bụng Lôi Ti Ti chuyển một cái, ngón tay bấm thật nhanh: “Cả trang bị bỏđi Hương Hương Công Chúa cũng giành? Vậy mi chẳng phải là ‘đồ bỏ đi trong chiếnđấu cơ’?”
Hương Hương Công Chúa giận dữ: “Lôi Ti Biên (viền tơ lụa) mi nói cái gì?!”Hương Hương Công Chúa rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-cua-anh-chinh-la-em/121126/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.