Sợ cô cảm thấy áy náy nên Hâm Triệu Tử vội nhét kẹo vào tay cô. 
- Thời gian này em hãy giữ gìn sức khoẻ nhé,đợi anh công tác về sẽ đến thăm em. 
Ngạn Thanh như hiểu ra ý của anh,cô ngoan ngoãn gật đầu. 
- Anh Triệu Tử,cảm ơn anh. 
- Em cứ cảm ơn mãi thế,khoẻ mạnh là anh vui rồi.Mau vào trong nhà đi,anh nhìn em vào rồi đi. 
- Vâng,vậy anh về cẩn thận nhé ạ. 
- Ừm. 
Vào đến bên trong nhà cô chợt đứng khựng lại trong chốc lát.Cảm giác ớn lạnh từ lòng bàn tay truyền đến.Ngay cả thở mạnh cô cũng cảm thấy sợ. 
Cửa nhà cô không hề khoá,có ai đó đã vào bên trong nhà.Ngay khi tâm trí cô bình tĩnh lại muốn la lên thì liền bị người khác tóm lấy. 
- Là anh đây. 
Cả cơ thể nhỏ bé của cô nằm gọn trong lồng ngực săn chắc kia.Mùi hương quen thuộc bao quanh chóp mũi cô.Nỗi sợ hãi liền tiêu tan,Ngạn Thanh không khỏi hít sâu một hơi. 
- Anh đang làm cái trò gì vậy? 
Quý Nghiên Dương ôm lấy cơ thể nhẹ như bông của cô lên.Rốt cuộc cô đã sút bao nhiêu kg lại có thể nhẹ như thế.Anh không muốn nổi nóng với cô càng không muốn nghĩ đến cảnh tượng cô cùng tên đàn ông khác ở trước của ân ân ái ái. 
Đèn nhà sáng lên,Bami vốn đang ngủ trên phòng riêng của nó.Nghe tiếng động liền lao thẳng ra khỏi phòng.Nó không ngừng chạy phía dưới chân của anh mà sủa inh ỏi. 
Ngạn Thanh được anh đặt lên trên ghế bông lười.Cô trừng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-ben-goi/3492774/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.