Sau khi xem xong buổi phát trực tiếp,cô vẫn ngồi thẫn trên ghế mà vuốt bộ lông mềm mại của Bami.Cô nói rất nhiều,nói về dự định sau này của cô nói về những khao khát và ước mơ còn dang dở.Chú cún trong lòng không biết nghe hiểu không,nhưng cậu nhóc lại rất phối hợp mà yên lặng không náo loạn.Đến tận tối muộn khi Bami ngủ cô lại rời đi vào phòng của mình.Ở bên trong phòng vệ sinh nôn tháo hết số thức ăn trong ngày hôm nay.Hai mắt cô đỏ ngầu,ướt đẫm nhìn đến đáng thương không thể tả.
Trong phòng cô không bật đèn,cửa ở ban công vẫn đang mở.Gió lạnh từng đợt mà thổi vào,Ngạn Thanh yếu ớt mà xoa xoa hai cánh tay của mình chậm chạp từng bước đến đóng cửa.
Ngạn Thanh như chết lặng mà nhìn người đứng bên ngoài cổng.Quý Nghiên Dương trong bộ âu phục gọn gàng chỉnh tề,dáng người anh cao ráo đĩnh đạc.Dù ở khoảng cách xa như thế nhưng chỉ vừa liếc mắt cô liền nhận ra,người mà cô vừa xem trên tivi cách đây vài tiếng.
Anh dường như phát giác ra ánh mắt của cô,hai người ngay tức khắc chạm mắt nhau giữa không trung.Cô không né tránh cũng chẳng trốn chạy,đau lòng mà nhìn anh.Nỗi nhớ thương tưởng trừng đã chấm dứt nhưng lại như cơn sóng mà ào về.Hà cớ gì anh lại chạy đến đây trong bộ âu phục đó,ngay khi anh đã đính hôn cùng người con gái anh yêu anh còn đến tìm cô làm gì?
Quý Nghiên Dương nhìn lấy cô chẳng hề chớp mắt,môi mỏng khẽ mấp máy mà nói.Từ khẩu hình miệng đấy cô nghe được anh nói gì,chỉ vỏn vẹn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-ben-goi/3492435/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.