Thời điểm Quý Nghiên Dương trở lại phòng bệnh thì Ngạn Thanh vẫn ngoan ngoãn nằm trên giường bệnh.Cô vẫn dịu dàng mà nói chuyện cùng anh.Cứ ngỡ câu chuyện tối hôm qua liền như gió thổi mây bay,cô sẽ không nhắc đến nó nữa. 
Cho đến khi cả hai về lại căn hộ,nhìn thấy cô cùng một chiếc vali rời khỏi phòng ngủ.Lúc này Quý Nghiên Dương vừa tắm rửa xong,nhìn một cảnh trước mắt liền không khỏi sững người. 
- Em lại muốn đi đâu? 
Ngạn Thanh không trả lời vấn đề đấy mà cô chỉ nhẹ nhàng ngồi vào chiếc ghế sofa,thần sắc trên gương mặt vẫn chẳng đỡ một tẹo nào,âm giọng còn có chút khàn cất lên. 
- Chúng ta nói chuyện nhé? 
Cô muốn lặng lẽ rời đi nhưng nghĩ kĩ lại,vẫn nên làm rõ trước khi đi thì lòng cô mới yên. Cô đã suy nghĩ rất nhiều để đưa ra quyết định này. 
Cuộc sống có rất nhiều việc sảy ra không như ý muốn.Chúng ta không thể né tránh cũng không thể thay đổi được nó.Điều duy nhất có thể làm là thay đổi góc nhìn về nó,thay đổi cách tiếp nhận nó mà thôi. 
Quý Nghiên Dương trầm mặc một hồi rồi sải bước chân ngồi vào ghế.Anh biết cô vẫn đang giận,điều đó cũng không khiến anh thấy lo lắng.Chỉ cần anh dỗ ngọt là cô sẽ hết cáu gắt mà thôi. 
Từ trong túi xách Ngạn Thanh lấy ra tấm thẻ đen rồi đặt nó về phía của anh,còn cả chìa khoá của căn hộ này cô cũng đặt nó trên bàn. 
- Những thứ này em trả lại cho anh…… 
Cô chỉ nói đến đây thôi liền 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-ben-goi/3492431/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.