Bôi xong vết tích hôm qua cô liền thở phào một hơi.Ngạn Thanh thoả mãn cười ngốc cũng không biết rằng người kia đã tỉnh.Khi quay sang nhìn anh thì cô xém chút bị doạ cho bay hồn vía.
-Em làm anh thức giấc sao?Anh ngủ thêm đi,em nấu bữa sáng xong sẽ gọi anh dậy nhé?
Vừa nói cô vừa rời giường,đôi chân nhỏ vừa xỏ dép thì liền bị anh ôm lấy.
-Không cần,chúng ta ra bên ngoài ăn đi.
Quý Nghiên Dương như ngờ ngợ ra điều gì,anh hơi siết chặt vòng tay nghi hoặc hỏi.
-Em gầy đi rồi,lại bỏ bữa nữa sao?
-Đâu có,em vẫn vậy mà.
Ngạn Thanh vừa cười vừa rời đi,nụ cười trên môi mất đi vài phần tự nhiên.Muốn nói gì đấy nhưng rồi lại chuyển qua hướng khác.
-Vậy em đi thay đồ nhé.
-Ừm.
Một lát sau cả hai đã đến nhà hàng kiểu Pháp để ăn sáng,nói đúng hơn là ăn trưa còn hợp lý.Anh nói rằng sẽ dành một ngày để đưa cô đi khu giải trí.
Vì thế suốt quãng đường đi cô không ngừng xem tham khảo vài trò chơi mới ra,trong lòng có biết bao nhiêu là niềm vui.Thật ra cô chưa từng được đi khu vui chơi bao giờ.
Lúc còn nhỏ ở cô nhi viện làm gì có ai rảnh tiền mà dẫn cô đến những nơi đó.Lớn thêm một chút lại cảm thấy 1 mình đi đến đó thì có hơi kì,lại không vui.Bây giờ cô đã có Quý Nghiên Dương bên cạnh.Anh sẽ dẫn cô đi,coi như ước mơ nhỏ của cô sắp thành hiện thực rồi.
Quý Nghiên Dương ngồi đối diện nhìn vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-ben-goi/3492422/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.