Ngạn Thanh đang định đi nấu ít nước đường đỏ để uống thì di động trên bàn reo lên.Cô đi lại nhấc điện thoại lên.Cô sửng sốt nhìn tên-Quý Nghiên Dương-trên màn hình.Trước đây chỉ có cô chủ động gọi điện chứ anh chưa từng chủ động gọi cho cô,nên nhìn thấy anh gọi cô mới kinh ngạc như thế.Cô đặt điện thoại bên tai cất giọng nhỏ nhẹ nhưng trong lòng tim đập rộn ràng không thôi.
-Em nghe ạ.
-Anh đang ở bên dưới,em có tiện đi xuống không.
Nghe anh nói vậy cô liền đi nhanh thay giày ra .Miệng nhỏ vừa đáp vừa loay hoay đi đến phía thang máy.Không phải tối qua mới gặp sao....., cô còn tưởng phải đợi đến tháng sau mới gặp được anh cơ đấy.
Nhìn thấy chiếc xe đậu bên lề,cô nhanh chân đi lại rồi ngồi vào ghế.Khuôn mặt hơi ửng hồng vì đi nhanh xuống dưới.Nhịp thở của cô cũng chưa ổn định.Quý Nghiên Dương nhìn biểu cảm của cô thì cười khẽ,anh nâng tay vuốt tóc ra sau hộ cô rồi cất giọng trầm ổn.
-Anh đợi em mà,sao lại chạy vội xuống thế.
-Em sợ anh đợi lâu.
Khuôn mặt anh thoáng dịu dàng,cưng chiều mà ôm lấy cô ngồi lại gần mình.Anh đưa một chiếc hộp tới trước mắt cô rồi lấy chiếc vòng bên trong ra đeo vào tay cô.Chiếc vòng màu bạc cực kì tinh sảo với những hạt kim cương nhỏ lấp lánh.
-Tặng em.
Ngạn Thanh ngắm thật kĩ chiếc vòng trên cổ tay,trong lòng bất giác đập kịch liệt.Đôi mắt hồ ly của cô cong cong lên như vầng trăng cười hết sức vui vẻ.
-Đẹp quá,cảm ơn anh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-ben-goi/3492415/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.