Ngạn Thanh khó khăn trở mình,đôi tay ngọc ngà trắng nõn khẽ đưa lên che đi ánh nắng chói chang,đang hung hăng chiếu vào.Cô chật vật lại đưa tay đỡ lấy eo ngồi dậy,cặp mắt hồ ly của cô nhìn sang vị trí bên cạnh.Một cỗ cảm xúc buồn tủi lại trào dâng nhưng cũng mau chóng qua đi.Lần nào cũng như vậy,anh sẽ chẳng ngủ lại, đều rời đi từ sớm cũng chẳng một lời từ biệt nào.Tập thành thói quen,cô chua xót trong lòng rồi lại rời giường tiến về phía phòng tắm.
Đứng trước gương,cô nhìn những dấu hôn mập mờ xung quanh cần cổ trắng nõn, rồi lại cảm nhận từng cơn tê dại trên cơ thể ,không khỏi mắng thầm tên khốn Quý Nghiên Dương.Gương mặt xinh đẹp diễm lệ của cô sau giấc ngủ cũng không hề bị thuyên giảm giá trị nhan sắc.Làn da trắng như sứ,chính là kiểu vừa trắng vừa mềm.Chiếc mũi thon dài cao thẳng,đôi môi không cần tô son cũng đủ hồng hào căng bóng.Cộng thêm đôi mắt hồ ly kia của cô thì quả thật nhan sắc trời ban.Ngạn Thanh chính là vẻ đẹp thuộc dạng vừa thuần lại vừa dục.Trong sáng lại gợi lên dục vọng.
Sau khi cô sửa soạn gọn gàng hết thẩy thì vừa đúng lúc chuông điện thoại đặt trên bàn đang rung lên liên hồi.Thân hình uyển chuyển của Ngạn Thanh đi lại,nhẹ nhàng nhấc di động lên bên tai nhỏ giọng.
-Alo
Lan Y đầu dây bên kia giọng có chút gấp gáp,nhưng câu nào câu nấy đều vô cùng rành mạch dứt khoác.
-Bà cô của tôi ơi,bây giờ đã là mấy giờ rồi.Sắp đến tiết mục của em rồi đấy.
Khuôn mặt sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mong-ben-goi/3492411/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.