Hai mặt Chương Lượng trợn tròn, lúc này ông ta không nghĩ là Triệu Phong khoác lác, bởi vì dường như ông ta đã thấy được vẻ mặt thương xót của Bàng Hồng và Thượng Bân ở ngoài cửa.
Mà rõ ràng bọn họ đã tới đây cùng Triệu Phong.
Nếu có thể khiến hai người này trực tiếp ra mặt thì thể lực của Triệu Phong quả thực không thể tưởng tượng được.
Triệu Phong, tôi là người nhà họ Chương, cậu phải biết rằng ở thành phố Giang nam này không ai dám đụng đến tôi! Nếu cậu dám giết tôi, người nhà họ Chương...
Chương Lương chưa nói hết câu đã bị Triệu Phong giơ tay bóp cổ.
Vẻ mặt Triệu Phong hiện rõ vẻ dữ tợn, cũng đã lâu lắm rồi anh chưa tức giận đến mức này.
“Yên tâm, tôi sẽ không dễ dàng giết ông đầu.
Như vậy thì quả dễ dàng! Tôi sẽ khiến ông phải sống không bằng chết!”
Rắc rắc! Âm thanh xương cốt vỡ vụn vang lên.
Ngay sau đó là tiếng rủ đầy đau đớn của Chương Lương.
Triệu Phong mất năm phút đồng hồ để nghiền nát toàn bộ xương cốt trên người Chương Lường.
Sau đó, anh lấy trong túi ra một cái hộp nhỏ màu đen.
Bên trong cái hộp này chứa trùng cổ từ chỗ Cha Te San, Loại trùng cổ này sẽ khiến cho người ta mỗi giây mỗi phút đều phải trải qua cảm giác đứt ruột đứt gan, nhưng lại không nguy hiểm đến tính mạng.
Cũng vì vậy mà nhiều người không chịu nỗi đau đớn phải lựa chọn tự sát.
Nhưng Triệu Phong đã nghiền nát toàn bộ xương cốt của Chương Lương.
Điều đó có nghĩa là Chương Lương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mo-ty-phu/1727447/chuong-872.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.