Lúc này Triệu Phong cũng có chút kinh ngạc trước lời nói của Hà Vũ Hàng bởi vì anh không đưa tiền thế chấp gì mà có thể tới đây rồi.
“Anh không phải trả tiền thế chấp, vẻ này là một người bạn tặng cho anh.”
Triệu Phong nói với Lâm Nhược Nhược.
Hà Vũ Hàng đứng ở một biến không nhịn được cười chế giễu nói: "Cậu nhóc này, tôi nói cậu khoe khoang cùng một vừa hai phải thôi chứ, bạn tặng sao? Sao cậu không nói là mình nhặt được đi.”
Lâm Nhược Nhược nửa tin nửa ngờ lời của Triệu Phong nhưng trước mặt người ngoài chắc chân Lâm Nhược Nhược sẽ đứng về phía Triệu Phong "Thôi bỏ đi, nếu đã đến đây thì chúng ta cứ vào trong trước đi.”
Lâm Nhược Nhược nói xong liền kéo Triệu Phong đi vào trong.
Mà lúc này Vương San San lại ngăn cản Lâm Nhược Nhược rồi cười nói: “Nhược Nhược, nếu đã đến đây rồi thì chúng ta cùng nhau vào đi.
Chỉ sợ vẻ của bạn trai cậu không biết lấy từ đầu, nếu lúc nữa bị bại lộ có bọn tôi ở đây cũng sẽ không để cho hai người mất mặt quả đầu..."
Vương San San nói xong liền tự hào nhin Hà Vũ Hàng “Vậy thì chúng ta liền cùng vào đi, tôi tới bản thu phí nộp 2 triệu tệ, mang hai người đi vào cũng không phải việc gì khó”
Hà Vũ Hàng đắc ý nói.
Lâm Nhược Nhược hơi sửng sốt, ánh mắt nhìn về phía Triệu Phong dò hỏi.
Thật ra Triệu Phong cũng cảm thấy không sao cả, nhún vai nói: "Được thôi."
Hà Vũ Hàng nở nụ cười chế nhạo nhìn Triệu Phong, người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mo-ty-phu/1727439/chuong-864.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.