Hai mắt Triệu Phong đông lại, anh hỏi với giọng coi thường: "Chu Hạo có ở đây không?”
Vài thằng lưu manh chợt đứng dậy, xắn tay áo lên, trông có vẻ khá hung tợn.
"Mày tìm anh ta làm gì?" Một thằng lưu manh đáp với vẻ mặt nham hiểm, Xác định Chu Hạo có ở đây, Triệu Phong lười nói nhảm với đám người này.
Chưa tới một phút sau, nhóm người này đã nằm dưới chân Triệu Phong, đều rơi vào hôn mê.
Triệu Phong bước vào trong, ngay khi Lý Mạc dẫn theo người đuổi tới thì những người nằm trên mặt đất đã tỉnh lại.
“Lôi mấy người này về cho tôi!”
Lý Mạc ra lệnh.
Sau khi trông thấy Lục Mạc, vài tên đàn em của Hắc Xà sợ tới mức lả gan đều run rẩy, đâu còn dám phản kháng.
Lúc Triệu Phong bước tới, Chu Hạo bắt gặp Triệu Phong đứng ngoài cửa thì sắc mặt anh ta cứng đờ, môi răng đánh cầm cập.
"Anh...
Sao anh lại đến đây?" Chu Hạo Sợ hãi quá mức, nói lắp bắp.
Triệu Phong nhìn thấy Chu Linh bị trói gỗ trong góc phòng, thấy cô ấy không bị thương gì, lúc này anh mới cảm thấy yên tâm.
Khỉ Hắc Xà trông thấy Triệu Phong cũng hơi sửng sở, không ngờ người này lại tự động tìm tới cửa! “Tụi mày còn nhìn gì nữa! Mau bắt thằng nhãi này lại cho tao!" Hắc Xà quát lớn mấy tên đàn em.
Giờ phút này, đàn em của anh ta mới phản ứng kịp, lao vào Triệu Phong như ong vỡ tổ.
Bich! Bich! Bich! Sau vài tiếng rơi xuống thì những thằng đàn em của Học Xà không còn sức đứng lên nối.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mo-ty-phu/1727432/chuong-857.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.