Nhưng ngay lập tức, Triệu Phong liền hiểu ra được, chắc hẳn Lăng Vũ này đã lấy trộm từ số tiền mà Lăng Sương Nguyệt đưa cho anh ta để mua xe, hơn nữa xem ra đó không phải là một khoản tiền nhỏ! Triệu Phong cười nói: “Cậu không sợ tôi nói với chị gái của cậu là cậu đã ăn bớt tiền mua xe sao?”
Lăng Vũ có chút ngạc nhiên trước hành động nhỏ này của Triệu Phong, anh ta nhanh chóng nở một nụ cười rồi giải thích: “Anh Triệu Phong, anh đừng làm khó em nữa mà! Số tiền tiêu vặt một tháng của em không đủ để em đổi xe đầu, không dễ dàng gì chị gái em mới hào phóng được một chút, anh cứ...
anh cứ nhắm mắt xem như không biết gì đi!”
.
Nhìn thấy dáng vẻ khổ sở của Lăng Vũ ngay lúc này, Triệu Phong không khỏi bật cười.
“Được rồi, chuyện này tôi sẽ không nói với chị gái của cậu, nhưng cậu phải hứa với tôi rằng ngày mai cậu sẽ đến trại trẻ mồ côi và quyên góp một nửa số tiền mà cậu đã lấy từ chị gái cậu!”
Triệu Phong cười nói.
Lăng Vũ bị anh làm khó, do dự một chút rồi nói nói: “Một phần ba thôi có được không?”
Triệu Phong cười nhạt, rút điện thoại ra, làm động tác như đang gọi điện cho Lăng Sương Nguyệt.
“Được được được...
em quyên góp, em lập tức quyên góp được chưa?”
Lăng Vũ vội vàng nói.
“Vậy mới đúng chứ!”
Triệu Phong rất hài lòng vỗ vỗ lên vai của Lăng Vũ sau đó nói: “Cậu đừng lo, số tiền này không phải cầu tiêu một cách vô ích đầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mo-ty-phu/1727408/chuong-833.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.