Chương trước
Chương sau
Kẹt —— Cánh cửa phòng bị đẩy ra.
Thị Thanh Thanh chạy vào, mặc đồ ngủ, chân trần.
"Anh à, em sợ lắm, em ngủ một mình sợ quá."
Thị Thanh Thanh kéo tay áo Triệu Phong.
Triệu Phong liếc nhìn Lâm Nhược Nhược cười khổ, sau đó đối với Thị Thanh Thanh nói: "Thanh Thanh, để Nhược Nhược ngủ với em, được không?" “Được rồi, chị Nhược Nhược ở đây, em đỡ sợ hơn ”
Thị Thanh Thanh mở ra một đôi mắt sáng ngời tràn đầy sức sống gật đầu.
Sau đó Triệu Phong nói với Lâm Nhược Nhược: "Nhược Nhược, em cùng Thanh Thanh ngủ đi."
Lâm Nhược Nhược cũng đỏ mặt gật đầu: "Được rồi, em sẽ chăm sóc Thanh Thanh, anh đừng lo lắng."
Triệu Phong tỏ vẻ đáng tiếc liếc nhìn Thị Thanh Thanh, không hề tức giận.
...
Tin tức Triệu Phong đánh Hướng Thiên, gia chủ của Hướng gia làm cho toàn Giang Nam dậy sóng.
Tin tức này đã vững vàng đứng đầu danh sách tìm kiếm, lần này trực tiếp đẩy Triệu Phong và Hướng Gia lên vị trí dẫn đầu.
Người dân Giang Nam cũng đang bàn tán xôn xao.
"Nghe nói Hướng Thiên của Tập đoàn Hướng Thị bị đánh, một cái tát té xỉu luôn ."
"Người trẻ tuổi nào can đảm như vậy, dám đánh đại gia Hướng Thiên, Nghe nói là người của giới doanh nhân Giang Nam."
"Nghe nói thiếu gia kia cũng là một nhân vật tàn nhẫn, lai lịch thâm hậu."
"Cái gì thâm thúy, chỉ là một người bình thường, chỉ là tuổi còn trẻ, có chút bốc đồng.". Đam Mỹ H Văn
"Đừng nói buồn cười thế, nếu thật sự là người thường, có thể cùng Hướng Thiên ăn cơm tối trên bàn rượu sao?" "Dù sao chúng ta cũng không biết những người khác, chúng ta không phải là các bên liên quan.
Nhưng có một điều tôi có thể chắc chắn là cậu nhóc này sẽ chết bởi Hướng Thiên.
Nó sẽ không có ngày nào tốt."
Trong phần bình luận dưới tiêu đề của Giang Nam, Triệu Phong và Hướng Thiên đã được thảo luận sôi nổi.
Triệu Phong nhìn bình luận tự nói với chính mình: "Người ăn dưa thích xem náo nhiệt, về sau sẽ càng có hứng thú.
Còn có nhiều dưa, mấy người ăn sẽ no căng thôi ."
...
Giang Nam Hầu Phủ, Vĩnh Định Hầu Trịnh Nam Sơn cùng với con trai Trịnh Kim Cương và cháu Trịnh Vân Kiệt uống trà, trò chuyện.
Trịnh Nam Sơn cầm chén trà phỏng chừng lên, uống cạn trà nói: "Chuyện ngày hôm qua, con còn chưa tận mắt nhìn thấy, Hướng Thiên bị cái tát của Triệu Phong làm cho choáng váng, ngất xỉu luôn.
Con trai của Hướng Ca của ông ta, bị Triệu Phong đẩy đầu vào nhà vệ sinh, ông suýt nữa cười chết sặc chết mất, Hướng Gia vốn luôn kiêu ngạo đi ngang dọc ở Giang Nam, lại bị Triệu Phong hành cho ra bã.
" Trịnh Nam Sơn kể về chuyện xảy ra trên bàn rượu hôm qua với vẻ thích thú.
Theo ý kiến của ông, Hướng gia độc đoán bị đánh, đây là một chuyện rất hiếm thấy, thậm chí là sự kiện hiếm có trong một thế kỷ qua.
Trịnh Kim Cương cũng kinh ngạc nói: "Ba, tất cả các tiêu đề tin tức đều là thật sao? Hướng Thiên thật sự bị Triệu Phong đánh ngất?" Trịnh Nam Sơn cười gật đầu: "Haha, đúng vậy, con không có tận mắt nhìn thấy cảnh ngày hôm qua, cha con Hướng Gia bị Triệu Phong ức hiếp, Triệu Phong đùa giỡn cả hai cha con Hướng Gia rất tội."
Trịnh Kim Cương còn đang bối rối hỏi: "Triệu Phong dám đánh Hướng Thiên, cái này có nói quá không.
Hướng Thiên tính tình tàn nhẫn, Triệu Phong cũng có dũng khí đấy sao?" Trịnh Nam Sơn trả lời: "Triệu Phong là cái gì, ngay cả thân phận của ba, cũng không nhất định có thể trấn áp cậu ta, cậu ta dám đánh Hướng Thiên, đương nhiên không phải vô nghĩa, cậu ta có bản lĩnh nhất định, ba nhìn thấy, Dương Kim đối xử với Triệu Phong rất lịch sự, sau khi Triệu Phong đánh ngất Hướng Thiên, Dương Kim cũng không lên án mà để chúng ta tiếp tục uống rượu, có thể nghĩ đến quan hệ giữa Dương Kim và cậu ta rất không bình thường..
" Trịnh Kim Cương nhướng mày, trên mặt lộ ra một chút kinh ngạc.
"Xem ra những gì Tiêu đề nói là thật.

Con còn tưởng đều là bịa đặt.
Ngay cả Dương Kim cũng lễ phép với cậu ta.
Đánh Hướng Thiên, cậu ta vẫn an toàn như vậy.
Đứa nhỏ này thật sự không dễ chơi.
Chúng ta cũng đã từng chọc tức cậu ta? " Vừa nói xong, Trịnh Kim Cương đột nhiên có chút lo lắng.
Trước đó Triệu Phong đến Vĩnh Định Hầu Phủ lại không được tiếp đón, nếu Triệu Phong tính nợ cũ có thể gây bất lợi cho Vĩnh Định Hầu Phủ.
Nhìn thấy con mình lo lắng cho Trịnh gia, Trịnh Nam Sơn cười khẽ: "Con lo lắng cái gì, chúng ta cùng Triệu Phong không phải bằng hữu, không phải địch nhân, vĩnh viễn Hầu phủ đều có cội nguồn sâu xa, cũng không dễ dàng như vậy.
Vân Kiệt và Triệu Phong có một mối quan hệ tốt đẹp, bây giờ ba quyết định để Vân Kiệt học Kung Fu với Triệu Phong, ba không quan tâm cậu ấy có phải là đệ tử của Thần Hầu Vân Vạn Sơn Sơn hay không, miễn là chúng ta có thể làm bạn với cậu ấy.
Thêm bạn, bớt thù " Trịnh Vân Kiệt lúc này mới cắt ngang nói: "Ông nội, cháu đã nói rất lâu rồi, cháu tin tưởng sư phụ, sư phụ rất có năng lực, đến bây giờ ông mới nhận ra " “Hiện tại phát hiện cũng không muộn, cháu sẽ tôn cậu ta làm thầy.”
Trịnh Nam Sơn nói.
"Không phải ông nội.
Theo thâm niên, cháu chỉ có thể tôn anh ta làm sư phụ, xét về bối phận anh ta còn có thể cùng thế hệ với ông..."
Trịnh Vân Kiệt lúng túng nói.
"Không sao, dù sao cũng là học võ.
Không liên quan gì đến các thế hệ khác, Vân Kiệt, cháu tới Vân Thành, cũng không phải vô ích.
Đó chính là cơ hội kết thân với Triệu Phong."
Trịnh Nam Sơn nói.
“Ba, vì Vân Kiệt nhà chúng ta có quan hệ tốt với Triệu Phong, nên nhân cơ hội này mời cậu ấy đến dùng tiệc để đưa cậu ấy đến gần hơn.”
Trịnh Kim Cương đề nghị.
"Lần trước mời cậu ấy đến, không dễ chịu lắm.
Quản gia của cậu ấy rất hung bạo.
Đương nhiên, chúng ta tiếp đãi anh ấy không tốt và có thái độ không tốt.
Nếu chúng ta mời họ lần nữa, họ có thể sẽ không chấp nhận."

Trịnh Nam Sơn nói.
“Dù anh ấy có chấp nhận hay không, thì hãy cứ thử xem sao.”
Trịnh Kim Cương nói.
Sau đó, Trịnh Kim Cương lại hỏi: "Ba.
Ba nghĩ, Triệu Phong này, anh ta có thân phận thế nào?" "Hẳn là một vị Đại công tử nào đó đến từ Thủ Đô.
Về việc vị Đại công tử này là ai, hiện tại ba cũng dần đoán được, nhưng ba chưa chắc lắm.
Rất có thể anh ấy là người mà giới nhà giàu chúng ta đang tìm kiếm."
Trịnh Nam Sơn nói.
"Ba, ý ba là, anh ấy là..."
Trịnh Kim Cương biết người đó là ai.

Trịnh Nam Sơn nhìn con trai và gật đầu: "Rất có thể là cậu ấy."
Trịnh Nam Sơn và Trịnh Kim Cương, đã đoán được đó là ai.
"Ba ơi, chúng ta..."
Trịnh Kim Cương ngập ngừng.
"Không.
Cái này bí mật, chúng ta nhất định phải giữ kín, cậu ta không thích chúng ta nói ra, chúng ta chính miệng tự lo liệu."
Trịnh Nam Sơn xua tay với Trịnh Kim Cương.
Ngay cả Giang Nam Vĩnh Định Hầu cũng không dám làm gì mất lòng Triệu Phong, điều này cho thấy địa vị của Triệu gia vượt xa Vĩnh Định Hầu.
...
Giang Nam Đệ Nhất Bệnh Viện, trong phòng chăm sóc đặc biệt.
Hướng Thiên đã tỉnh lại, nằm ở trên giường bệnh nhỏ giọt.
Cơ thể đã gần như hồi phục, nhưng đầu vẫn còn hơi mông lung.
Nhìn những tin tức mới nhất của Giang Nam, lửa giận của ông không khỏi tăng lên.
"Triệu Phong, cậu cứ chờ Lão Tử, Hướng Gia tôi sẽ dốc toàn lực làm Tập đoàn Phi Vũ của cậu, hoàn toàn bị tiêu diệt!" Hướng Ca bước đến giường bệnh của Hướng Thiên và nói: "Ba, chúng ta phải trả mối hận này, không được tha cho Triệu Phong.
Chúng ta không thể để anh ta chết dễ dàng mà hành hạ anh ta từ từ đến chết!" "Trong lòng ba đã có dự tính, con nhìn xem hôm qua con là cái bộ dạng gì.
Bình thường ba luôn dạy con, gặp nguy không sợ hãi.
Ngày hôm qua con hoảng sợ cái gì, thật sự là mất mặt Hướng Gia, đừng có đùa giỡn với Lữ Diễm Diễm nữa, suốt ngày chỉ biết mê đắm sắc đẹp, làm sao có thể kế thừa cơ nghiệp gia tộc khổng lồ của Hướng gia! " Hướng Thiên châm ngòi cho con trai, ngày hôm qua, những gì con trai ông đã thể hiện tại khách sạn Sư Tử Vàng khiến ông rất không hài lòng, ông cảm thấy Hướng Gia trong một ngày đã mất hết thể diện trước đây, còn Hướng Gia thì chưa bao giờ giống như một trò đùa như vậy.
“Được rồi, ba, con hiểu.”
Hướng Ca vẻ mặt rũ xuống gật đầu.
Hướng Ca bất mãn, cảm thấy ngày hôm qua phụ thân thể hiện ra cũng rất xấu hổ, bị Triệu Phong làm cho choáng váng ngất xỉu bởi chỉ một cút tát, cũng làm cho tin tức Giang Nam giật tít, cũng đủ làm cho người ta bàn tán hơn nửa năm.
"Nói nữa cũng vô dụng, nhất định phải cắt đứt liên lạc với Lữ Diễm Diễm, hôm trước lại đưa Lữ Diễm Diễm đi khách sạn.
Cánh tay bị gãy, còn không quên được làm chuyện đó.
Sao ba lại sinh ra cái đứa mất dạy như mày? Con vốn rất thông minh, sao lại ra nông nỗi mất hồn mất vía , lần này ba phải dứt khoát chặt đứt nỗi lo về sau! ”
Hướng Thiên quyết định thành sự thật.
“Không đến mức độ đấy, chuyện này không liên quan gì đến Diễm Diễm.”
Hướng Ca cau mày nói.
Còn Hướng Thiên, càng nghĩ càng tức giận.
Hướng Gia của ông chỉ có một mình Hướng Ca.
Trong tương lai, công việc kinh doanh của gia đình Hướng Gia sẽ được con trai ông là Hướng Ca kế thừa.
Vì vậy, ông rất mong con trai mình có thể dành tâm trí cho công việc kinh doanh của gia đình thay vì suốt ngày cũng với em họ làm chuyện xấu xa.
"Suốt ngày Diễm Diễm, Diễm Diễm, con gả cho Linh Linh lâu như vậy, cùng nhau trải qua bao nhiêu thời gian? Con và Linh Linh là một cặp hoàn hảo, hai người đều đã kết hôn! Còn Lữ Diễm Diễm đó, giống như cha của cô ta vậy, Loanh quanh bên ngoài làm loạn, nếu họ Lữ không chăm sóc con gái mình, ba sẽ đuổi việc ông ta! " Nhìn thấy thái độ lần này của Bố, Hướng Ca biết ông ấy rất nghiêm túc.
Ngay sau đó, người đứng đầu tập đoàn Thiên Mã nhận được thông báo sa thải từ trụ sở tập đoàn.
Lữ lão bản vừa xuống khỏi giường với Tống Y Tuyết, vừa nghe tin liền kinh hãi.
"Không được, Triệu Phong, đứa nhỏ đó thật sự có nhiều khí lực như vậy sao? Có thể dùng quan hệ của mình đuổi tôi ra ngoài?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.