Nếu như Lâm Manh Manh không làm gì thì cô ta sẽ là cô em vợ của Triệu Thiên Ức.
Chẳng lẽ Triệu Thiên Ức sẽ bạc đãi cô em vợ của mình sao? Đến lúc đó vẫn có thể hưởng không hết vinh hoa phú quý như cũ.
Đừng nói là biệt thự Hào Đình Thế Kỷ cho dù là dinh thự cấp cao của Giang Nam và Bắc Kinh thể nào cũng sẽ có phần của cô ta.
Thế nhưng Lâm Manh Manh có lòng tham không đáy lại không nhìn trúng Triệu Phong có xuất thân bình thường mà một lòng muốn đổi anh rể có thực lực siêu mạnh, vì vậy nên xem thường Triệu Phong làm lái xe.
Cô ta thà rằng tin tưởng một người ở trên mạng chưa từng gặp mặt chứ không chịu tin tưởng người anh rể Triệu Phong, nói trắng ra là kẻ quá nịnh bợ.
Nếu như cô ta vững vàng không đi tìm đường chết thì cô ta có thể thuận lý thành chương trở thành cô em vợ của Triệu Phong.
Trên đời này không có bán thuốc hối hận, cho dù bây giờ Lâm Manh Manh hối hận phát điện thì cũng không có cách nào thay đổi được sự thật.
Bich!
Lâm Manh Manh quỳ hai đầu gối xuống đất, cô ta đang mặc một chiếc váy ngắn nên khi quỳ xuống đã làm trầy xước đầu gối của cô ta.
Lúc này cô ta làm gì có thời gian nghĩ tới đầu gối, trong đầu cô ta chỉ có một suy nghĩ đó chính là cầu xin Triệu Phong tha thứ.
“Tôi sai rồi! Tôi sai rồi! Cầu xin anh tha thứ cho tôi! Van cầu anh tha thứ cho tôi!”
“Là tôi có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mo-ty-phu/1727008/chuong-433.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.