"Hình như đây đều là những nhân vật có máu mặt Vân Thành, em đã từng nhìn thấy họ trên đài truyền hình địa phương.
Lâm Nhược Nhược trợn mắt há hốc miệng, vẻ mặt cực kỳ kinh ngạc.
Thỉnh thoảng Đài truyền hình Vân Thành cũng sẽ mời những người giàu có hoặc người vừa có tiền vừa có quyền lên chương trình nói chuyện.
"Không phải hoang mang, thực ra anh cũng không quen lắm"
Triệu Phong đến Vân Thành chưa lâu, tính ra mới được mấy tháng mà thôi.
Đối với những người giàu có và quyền quý ở Vân Thành, anh chỉ quen mấy người giàu có và quyền quý nhất thôi.
Còn những tôm tép nhỏ khác, anh không quen thật.
"Đây là lần đầu tiên em nhìn thấy những người tại to mặt lớn như thể ở ngoài đời, em hơi mất bình tĩnh." Ánh mắt Lâm Nhược Nhược trở nên yếu đuối.
"Người tai to mặt lớn gì chứ, chúng ta lấy hai gã nhà giàu đang giơ cái ly để cao khoác lác trước mặt nói nhé. Đừng thấy họ mặc comple thì là người máu mặt, thật ra đang gánh khoản nợ kếch xù sau lưng, bọn họ không khoác lác không được a, bọn họ còn hy vọng vào cái miệng để kiểm ăn" Triệu Phong cười cười.
"Thể người bạn ông chủ của anh đâu? Anh không phải đi cùng anh ta sao?" Lâm Nhược Nhược hỏi.
"Không cần, anh ta bảo anh hoạt động tự do" Triệu Phong trả lời.
Lâm Nhược Nhược không nghi ngờ, cô chỉ cảm thấy nơi này không thích hợp với cô.
Triệu Phong dạy cho Lâm Nhược Nhược cách để điều chỉnh hô hấp và cảm xúc, giúp cô nhanh chóng thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mo-ty-phu/1726979/chuong-404.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.