Quản lý sảnh lớn của Phong Nhã Hiên, bị Tề Hóa Vũ hét một tiếng như thế, thật sự có chút không chống đỡ nổi.
Bởi vì bình thường tới nơi này uống trà, đều là người giàu có ăn học, có văn hóa, trong lòng không nhất định hiền lành, nhưng ít nhất là có lễ phép, càng không thể lớn tiếng ồn ào ở đây.
Dù sao Phong Nhã Hiên là nơi yên tĩnh uống trà bàn chuyện làm ăn, không phải quán bar hay câu lạc bộ đêm.
"Thưa ngài, ngài khẳng định sao?” Quản lý sảnh lớn hỏi.
“Nếu như tôi nhầm, anh cảm thấy phục vụ sẽ để chúng tôi ngồi uống trà ở đây sao?”
Tề Hóa Vũ nói xong câu này thì liếc nhìn người bạn bên cạnh hỏi: “Tổng giám đốc Thân, anh khẳng định không nhầm vị trí, đúng không?”
“Đương nhiên, tôi khẳng định” Bạn của Tề Hóa Vũ trả lời rất chắc chắn.
"Anh xem, khẳng định thằng này cố ý viện cớ, anh ta là tên nghèo hèn, Phong Nhã Hiên các anh tự hạ đẳng cấp để loại người ở tầng dưới chót này vào uống trà, không sợ làm bẩn chén trà của các anh sao? Không sợ bị truyền nhiễm cùng một loại bệnh sao?”
Sắc mặt Tề Hóa Vũ đầy vẻ khinh thường.
Mối thù trong bữa tiệc ở khách sạn Ngọc Đỉnh, đã khiến anh ta ghi hận trong lòng.
Lúc này gặp lại Triệu Phong, hận không thể mọi tim moi gan Triệu Phong.
“ Chuyện này." Quản lý sảnh lớn Phong Nhã Hiên lúng túng.
Quán trà vốn là tới để uống trà, chỉ cần trả tiền là được, ai quan tâm anh có thân phận gì.
Quản lý sảnh lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mo-ty-phu/1726806/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.