"Nếu các người đã nghĩ đây là bản duy nhất thì cứ xem như thế đi, tôi không muốn tranh cãi nữa."
Triệu Phong bất đắc dĩ nhún vai, đúng là không cùng đẳng cấp khó nói chuyện mà.
"Xem như gì chứ, rõ ràng là vậy. Anh suy nghĩ cả buổi mà vẫn không biết bảng chữ mẫu này tên gì ư? Thôi không sao, chỉ cần anh gọi tôi là thầy rồi xin tôi chỉ bảo thì tôi sẽ dạy cho anh" Trần Phong đắc ý nói.
"Sao tôi lại không biết “Sơn Thủy Thiếp” được, tôi quá quen với nó rồi."
Triệu Phong ung dung nói.
Đúng vậy, Triệu Phong đã quá quen với bảng chữ mẫu này. Nó vốn được gọi là "Niệu Băng Thiếp", sau đó anh cảm thấy cái tên này không được tao nhã nên mới đổi lại.
Khi đó anh mắc tiểu nhưng vẫn phải nhịn, chỉ muốn viết nhanh cho xong nên chẳng lạ gì khi bảng chữ mẫu này có tì vết.
Sau khi nghe thấy câu trả lời chính xác của Triệu Phong, mọi người đều thu lại khí chất hống hách, tự cho là đúng trước đó.
Tống Từ tỏ ra hơi xấu hổ.
Cô cứ tưởng Triệu Phong chẳng biết gì, bởi vì bảng chữ mẫu của ngài Tam Lương khá ít, chỉ có một số người trong giới thư pháp biết đến ông ấy, không ngờ anh lại trả lời đúng.
Nhưng Trần Phong vẫn không bỏ qua.
"Ôi chao, anh đáp đúng rồi kìa. Có phải anh nhìn thấy hai chữ 'Sơn Thủy' trên bảng chữ mẫu nên mới đoán bừa hay không? Nhưng chỉ biết mỗi tên thì làm được gì, chắc kẻ tục tằn như anh cũng chẳng biết viết thư pháp đâu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mo-ty-phu/1726760/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.