Chủ tiệm bị tư thế của Triệu Phong dọa sợ, ông ta vừa định nổi giận thì chợt nhìn thấy tấm thẻ xanh.
Thế Kỷ Lam!
Cửa tiệm này kinh doanh chủ yếu là quần áo và trang sức, do đã ký kết với Thế Kỷ Lam nên chủ tiệm mới có thể nhận diện được.
Thế nhưng đây là lần đầu tiên ông ta tận mắt nhìn thấy, lúc trước cũng chỉ xem qua trên mạng mà thôi.
Lúc nhìn thấy tấm thẻ xanh, hai chân chủ tiệm đột nhiên run rẩy.
Rốt cuộc thân phận của đối phương là gì? Vậy mà có được thẻ của Thế Kỷ Lam!
Phải biết là ở thành phố này, người có tư cách sử dụng tấm thẻ đó chỉ đếm trên đầu ngón tay!
“Còn thất thần làm gì, chẳng lẽ ông muốn cửa tiệm này mất luôn danh tiếng à? Ông gánh không nổi trách nhiệm đâu!” Triệu Phong đến gần, hạ giọng nói thầm bên tai chủ tiệm.
Thế Kỷ Lam ký kết thỏa thuận với rất nhiều cửa tiệm, Triệu Phong là hội viên cao cấp ở đó.
Lại nói, tấm thẻ xanh này là biểu tượng cho thân phận cao quý, dù cho chủ tiệm mười lá gan thì tin chắc ông ta cũng không dám hành động bất kính.
Quả nhiên, lúc này chủ tiệm vội vã xin lõi.
“Xin lỗi quý khách, là tôi quản lý không tốt, sau này tôi chắc chắn không để cho
loại nhân viên không có tố chất nghề nghiệp như thế làm ở đây nữa. Giờ tôi lập tức đuổi việc cô ta ngay, cũng trừ lương tháng này của cô ta luôn” Chủ tiệm cũng không dám phớt lờ lời nói của anh, vội vàng bày tỏ lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mo-ty-phu/1726757/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.