Cho dù có tầng quan hệ với Ngô Lương nhưng Ngô Minh Huy vẫn không phục Triệu Phong như cũ.
Gọi một tiếng cậu Triệu Phong là kiêng kị đối với bối cảnh thâm sâu sau lưng của anh mà thôi.
Ngô Minh Huy thừa nhận bối cảnh của Triệu Phong chứ không phải thừa nhận năng lực của anh.
Trong mắt của Ngô Minh Huy, Triệu Phong thậm chí còn không ưu tú bằng con trai của ông ta.
Loại cảm giác ưu việt này đến từ lai lịch của ông ta trong giới bất động sản.
Cậu còn trẻ, nói về kinh nghiệm đương nhiên sẽ không bằng tôi.
Nói về sự từng trải, cậu lại càng không bằng tôi.
Tôi ăn muối còn nhiều hơn cậu ăn cơm.
Tôi ở trong ngành bất động sản này đã lặn lội tìm tòi suốt hai mươi năm, còn cậu thì sao chứ? Nếu không phải vì bố cậu thì cậu còn không làm nổi một chức quản lý hạng mục của công ty tôi đâu!
Đây là một chuỗi khinh thường dễ thấy trong công việc của mỗi người, luôn luôn có những người cho rằng bản thân đã làm việc lâu năm để lấy cớ phủ nhận tài năng của người trẻ tuổi.
Có nhiều lúc, nhiều gia đình bố không sáng suốt bằng con.
Về mặt nhìn nhận con người, Ngô Lương đương nhiên có mắt nhìn hơn Ngô Minh Huy.
Một người con nhà giàu chính hiệu bằng lòng sống ở tầng lớp thấp nhất của xã hội suốt bốn năm, nhẫn nhịn không chịu thua. Chỉ dựa vào điểm đó đã không mấy ai có đủ năng lực vượt qua.
Ngô Minh Huy vẫn không đủ hiểu về Triệu Phong, chính xác là ông ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mo-ty-phu/1726693/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.