Tôi quyết định nhận lời Thắm, thử ghé qua gặp ‘sếp’ của nó một lần xem sao. Dù gì thì đây cũng là lần đầu tiên bài viết của tôi nhận được đánh giá khách quan của người chuyên nghiệp trong giới, nên tôi có chút khẩn trương. Hơn nữa, theo những gì tôi biết, King Kong Lê Cao Thắng ngoài chiến tích truy thê điên cuồng nhưng vĩ đại năm xưa, thì anh là một người vô cùng nghiêm túc. Tôi nghĩ, có lẽ vì anh quá nghiêm túc, nên một khi nhận định một thứ là sẽ theo đuổi cả đời, như việc anh nhận định Thắm là nửa kia của mình, nên đã sống chết không buông chẳng hạn.
Một người có nghị lực kiên trì như Thắng, nói thật tôi phục anh sát đất, vì bản thân tôi với mấy tính từ ‘kiên trì’ và ‘nghiêm túc’ dường như chẳng có nửa sợi tơ quan hệ. Ai, thật đáng buồn…
Nhấp tí trà thông họng, tôi giở bản thảo rà lại lần thứ N. Mặc dù Thắm nói đã đưa mấy bài viết của tôi cho sếp đọc qua, nhưng đây là lần đầu tiên tôi tự mình giới thiệu, nên đã đặc biệt đem hết bản viết in ra, đóng thành mấy sấp chờ phê bình. Nghe nói biên tập viên khi xem bản thảo thường rất khắc khe, mở miệng chê bai không tiếc chữ, tôi phải chuẩn bị tinh thần tốt nhất để ra trận.
Tiếng cửa văn phòng vang lên, tôi vội hít sâu một hơi đứng dậy, tranh thủ đưa tay phủi lại nếp nhăn trên áo, chuẩn bị một nụ cười xã giao và cái bắt tay thân thiện. Đừng cười tôi, đây đều là cung cách giao tiếp mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mo-tuoi-tre/1131/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.