Buổi chiều,khi tan học Khải bi Phương Bình Nhi đeo bám riếc Vương Nguyên chỉ biết cười chọc Khải,anh chen chút lắm mới lên xe về được.Trên xe Khải nói với Nguyên:
-Công nhận cô ta dai thiệt!
Nguyên cười:
-Chẳng phải anh nói anh đẹp trai,tài giỏi,nổi tiếng nên cô nào cũng ngã gục trước anh sao?
-Nói v thôi chứ anh còn nhỏ mà yêu đương gì đâu
-Vậy sao?
-Đúng vậy,anh phải cố gắng luyện tập,học hành để thực hiện ước mơ của anh
-Em còn tưởng là...
2 người họ vừa cười vừa nói chuyện vui vẻ trên xe trở về công ti.Còn Thiên Thiên nãy giờ đang ở trong phòng họp hội học sinh nên cậu về sau.Vốn là người điềm tỉnh nên cậu không cần xe đến đón,1 mình đi về công ti.Thói quen,cứ mỗi lần đi ngang công viên,câu lại ghé lại ngồi trên chiếc ghế đá ở góc công viên.Đang nghe nhạc,cậụ để ý thấy một cô gái đứng nhìn mình.Cô ta lẩm bẩm:
-Sao ông này ngồi đây lâu quá vậy.Cái ghế của mình...
Tỉ ngó nhìn cô,tháo tai nghe ra:
-Muốn ngồi hã?
Nàng ta quay mặt sang chổ khác vẻ ngượng ngùng.Tỉ đứng dậy bỏ đi một hơi.Cô nàng có phần hơi ngơ ngát nhưng vẫn chộp chổ ngồi đó.Tỉ tiếp tục sải bước về công ti.Còn cô gái đó chính là Thiên Trang.Ba mẹ cô đi suốt ở nhà chỉ có người làm không ai chơi với cô nên những lúc một mình cô thường ra đây ngồi nghỉ mông lung.Chiếc ghế đá đó cũng chính là chổ ngồi cô thích nhất.
Thiên Thiên về công ti thì liền vào phòng đánh một giấc.Hai người Khải và Nguyên đùa giỡn,ăn uống một tí rồi cũng đi ngủ.Khải tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giac-mo-than-tuong/64880/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.