🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Bà ngoại của Song Hà có một cuộc hôn nhân không thể coi là hạnh phúc. Bà bị ép cưới. Thời điểm ông bà ngoại cô lấy nhau bà đang yêu người khác, chàng công tử cưỡi bạch mã, người luôn xuất hiện trong những bài thơ của bà. (2)

Giàu sang, có ăn có học đàng hoàng, con nhà gia thế, lại yêu bà say đắm còn gì để chê? Chả chê gì hết, mọi mặt đều hơn ông ngoại Song Hà nhưng cụ cố chọn ông ngoại là để bà có thể sinh con quí tử! Một lí do mà đừng ai cố gắng hiểu vì khó lòng hiểu nổi. (3)

Ông ngoại cô là điển hình cho mẫu đàn ông thời xưa, mà theo cách nhìn của Song Hà ông thuộc dạng người tối cổ. Mặc dù cũng theo Tây học, ông cô đi du học ở Pháp, nhưng ông gia trưởng, độc đoán, bảo thủ và vô cùng khó tính.

Mãi đến sau này nhà bà ngoại Song Hà vẫn duy trì ăn hai mâm: ông ăn một mâm riêng, vợ con ăn một mâm riêng, chỗ ông ngồi bao giờ cũng phải cao hơn chỗ vợ con. (6)

Tới khi cô biết nhận thức mọi việc thì tính ông đã mềm đi nhiều rồi, chứ nghe mẹ cô kể lúc bà còn nhỏ mọi người đang cười đùa vui vẻ, ông chỉ cần "Hừm!" một tiếng là im thin thít hết. (5)

Không lấy chồng thì bà ngoại Song Hà đã đi thi tú tài, ông ngăn bà không được tiếp tục học lên. Dẫu một người biết chữ Quốc ngữ, giỏi tiếng Pháp như bà thời ấy cũng chẳng nhiều, tuy nhiên ông vẫn không để cho bà có công việc ngoài xã hội. (5)

Ngồi không ở nhà đến tận chục năm, phải đấu tranh mãi ông mới chịu nhượng bộ để bà được đi làm, cả hai cùng làm ở Bộ Ngoại giao. (2)

Khi bà sinh tới đứa con thứ năm, Hội Phụ nữ ngày nào cũng tới nhà tuyên truyền về kế hoạch hóa gia đình nhưng ông khăng khăng không chấp nhận vì con cái là của trời cho!

Đến lúc bà lén đi đặt vòng thì chuyện sinh con đẻ cái mới dừng lại chứ không Song Hà cũng chẳng rõ mình còn có thêm bao nhiêu dì cậu nữa. (5)

Bà ngoại Song Hà rất đẹp. Cô nghĩ bà là người phụ nữ đẹp nhất mình từng biết, nhìn những bức ảnh đen trắng chụp bà thuở xưa mà sững sờ, mấy cô hoa hậu thời nay đừng mong bén gót, ấy vậy mà ông ngoại vẫn chê. Bởi theo ông chuẩn đẹp phải là phụ nữ Ý! (D)



Ông không hài lòng với bà vì cho rằng do bà, do gia đình bà nên sự nghiệp của ông bị cản trở. Ông ngoại Song Hà theo Cách mạng còn gia đình bà thì rõ rồi, chạy theo lũ thực dân cướp nước. (6)

Sau này ông rất vất vả khi đi xin chứng thực cán bộ Tiền Cách mạng nên quay sang trút giận lên bà, cho rằng vì gia đình bà tất! (D)

Điều này cô thấy ông đánh giá không được công bằng. Gia đình bà làm việc cho người Pháp nhưng gia đình ông cũng có người làm quan trọng triều Nguyễn đấy thôi, hơn gì đâu. (D)

Một anh trai ông là thượng thư bộ lễ, một người nữa là quan coi ngân khố. Ông này mê cờ tướng và chơi cũng khá. Đến một ngày gạ mãi chẳng ai chơi cùng, ông ta thay đổi luật chơi: chơi với tôi nếu thua anh được một đồng, nếu thắng anh được hai đồng! Tiền ở đâu ra, cả kho quốc khố đấy. (1)

Chẳng được bao lâu ông tiêu hết sạch tiền của triều đình. Và để cứu con trai khỏi bị xử trảm, cụ cố nội đã phải bán đi gần hết đất đai, tài sản để có tiền đền bù, gia đình khánh kiệt. Ông ngoại cô không có học bổng thì cũng chả có chuyện đi du học, vào học trường Bưởi cũng khó.

Vậy mà cụ cố ngoại lại chọn ông của Song Hà chứ không phải người trong mộng của bà. Ông ấy hơn đứt ông ngoại, con cái ông ấy cũng thành đạt giỏi giang, sao lấy bà không sinh nổi quí tử, sao lại phải cần tới ông của cô? (D)

Song Hà cũng biết đến người đàn ông kia ư? Đương nhiên, ông ấy vẫn tới nhà ông bà cô chơi mà. Ông ta làm cùng ngành ngoại giao, còn lên đến chức bộ trưởng, chả hơn đứt ông ngoại cô thì là gì.

Ông của Song Hà với Louis là người cùng thời nhưng tính cách và quan điểm sống thì trái ngược nhau hoàn toàn. Nhưng gượm đã nào, không hoàn toàn, anh từng muốn cô đẻ sòn sòn năm một. Rồi lỡ mai kia Louis trở mặt, bắt Song Hà chỉ được đóng vai một bà nội trợ thì cô biết tính sao?

Anh bước vào phòng khách thấy cô đang ngồi ngó ra ngoài sân nhìn bé Kem đang chơi với bảo mẫu, mặt mày ngơ ngẩn. Rõ ràng là ngồi đây mà hồn vía phiêu diêu tận phương nào, đến cả chồng xuất hiện cũng không hay biết. Rón rén tiến lại gần, Louis vòng tay ôm gọn Song Hà vào lòng.

"Em đang băn khoăn vì điều gì sao?"

"Em muốn đi làm!" Cô nói, phải kiểm tra ngay, lỡ đâu anh không để cô đi làm thật.



"Em tính làm gì? Nếu thích nơi nào nói với anh, anh nhờ người quen xin việc hộ cho."

"Anh để em được đi làm?"

"Hỏi vớ vẩn cái gì thế? Sao không? Bất kể là việc gì, chỉ cần em thích, anh luôn ủng hộ em."

Quay mặt lại nhìn chồng chăm chú, Song Hà bảo:

"Mọi người đều nói anh bị em bỏ bùa"

"Ha ha!"

"Anh "ha ha" cái gì thế hả?"

"Nghe nực cười quá nên anh cười. Nếu trong hai ta có ai dùng bùa yêu trói buộc người kia thì phải là anh đây này. Nhốt em lại uy hiếp cả tuần cũng không ép nổi em chịu kết hôn, nếu không dùng bé Kem làm bùa hộ mệnh thì anh vô vọng rồi."

Rồi búng nhẹ lên trán vợ, Louis tiếp lời:

"Em đó, đừng để ý thiên hạ nói gì quá nhiều, nghe tai bên nọ cho chui qua tại bên kia ra ngoài đi. Họ sao biết được chúng ta đã trải qua những gì nên họ không bao giờ có thể hiểu vì sao vợ chồng mình gắn kết."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.