Hôm sau đi học, Thẩm Mạnh vẫn như thường ngày đeo bám cậu nhưng cậu lại không quan tâm chỉ mặc anh bám theo.
Thẩm Mạnh nhạy bén cũng biết cậu giận dỗi điều gì, nhưng mặc cho anh giải thích cậu vẫn không quan tâm thay vào đó lại là một thái độ lạnh nhạt.
Nguyễn Văn đứng đằng xa thấy anh theo đuôi cậu như một chú chó nhỏ không khỏi phì cười.
Thẩm thiếu thường ngày cao cao tại thượng giờ đây lại bám theo người khác, rồi còn tỏ vẻ đáng thương đúng là một cảnh hiếm thấy. Để ý Nguyễn văn đang dùng ánh mắt châm trọc mình, Thẩm Mạnh liền thu liễm liêm sỉ quay trở lại làm một Thẩm Mạnh bình thường.
Nhưng thực chất trong thâm tâm của nam nhân chỉ muốn đến băm kẻ đáng ghét kia ra thành trăm nghìn mảnh.
Thẩm Mạnh quay qua lườm Nguyễn Văn sau đó liền rời đi, Nguyễn Văn cũng không vừa trực tiếp chạy tới chỗ Lục Hồng Minh sau cùng còn đắc thắng mà cười khẩy.
Chờ cho bọn họ rời đi hết chỉ còn lại đám quần chúng ở đó ăn dưa.
‘’ Coi bộ lần này giáo thảo bị học bá giận dỗi gì rồi. ‘’
‘’ Hehe nhìn là biết mà, kì này chắc chắn sẽ có dưa ngon cho mà xem. ‘’
- ----------
Đã vài ngày chôi qua kể từ ngày hôm đó, cậu đã nguôi đi cơn giận với Thẩm Mạnh và cũng đã suy nghĩ thông suốt rồi.
Hôm nay cậu được Trương Nhiễm mời đến hướng dẫn cho các thành viên mới tham gia câu lạc bộ vài quy tắc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-yeu/3578104/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.