Phó Nhiễm khẽ giật mình, trong lòng dâng lên một sự băn khoăn nặng nề. Mởcửa ra, Phó Nhiễm không cử động, Minh Vanh cũng đứng im không bước rangoài, Phó Nhiễm cầm tờ kết quả trong tay.
“Nhị ca, tại sao anh lại đưa cho tôi?”
“Tiểu Nhiễm, mặc dù Thành Hữu không có ở đây, nhưng anh luôn coi em như làmột thành viên trong Minh gia, cũng không hi vọng em và mẹ xích mích với nhau.”
Phó Nhiễm khẽ nhếch môi, đưa mắt nhìn thẳng vào anh.
“Anh hai, cho dù như thế nào đi chăng nữa nhưng em cũng cảm ơn anh. Nhưngchuyện này chỉ là những lời nói vô căn cứ, tôi không thể nào mang thai,tờ kết quả này là giả.”
Minh Vanh nhìn cô. “ Trước đó mẹ cũng nói qua với anh rồi, cuộc sống riêng của em, chúng tôi không cần quan tâm,cho dù em muốn tìm kiếm hạnh phúc của riêng em, anh cũng không canthiệp. Lần này anh đã ngăn chặn chuyện tờ kết quả này lan truyền rangoài rồi, không chừng sau này vẫn còn những chuyện khác xảy ra, em phải cẩn thận.”
Phó Nhiễm tiện tay nhét tờ kết quả vào trong túi xách. “Anh hai, anh tin tưởng em không?”
Minh Vanh tựa vào tường. “Tiểu Nhiễm, vậy em có tin anh không?”
“Lời của anh là ý gì?”
Minh Vanh khoanh hai tay trước ngực. “Mẹ cố ý để anh vào MR, thật ra thì anh biết suy nghĩ của em, anh nói thật, anh không có một chút hứng thú gìvới MR, anh cũng muốn vực dậy MR, anh hi vọng sau này giữa anh và emkhông có gì khúc mắc trong công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gia-yeu-thanh-that/2177153/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.